Cổng ngôi biệt thự to đùng hiện ra trước mắt khiến Lạc Vân trở nên căng thẳng. Cô hít một hơi thật sâu, cánh cổng to ấy từ từ mở ra trước mắt cô, một căn biệt thự hiện ra ở phía xa xa. Cô phóng xe đến trước cửa của căn biệt thự ấy, người quản gia thân quen đã đứng trờ sẵn ở đó.
Khi cô bước xuống, người quản gia ấy mỉm cười cúi đầu.
-Chào mừng cô chủ quay trở về. Cũng đã mười hai năm trôi qua rồi nhỉ! Ông bà chủ rất nhớ cô đấy!
Tô Lạc Vân không trả lời mà cô chỉ gật đầu.
-Ông bà cháu đang ở đâu vậy ạ?
-Ông bà đang ở trong phòng khách ạ.
Lạc Vân lại gật đầu rồi đi đến phòng khách. Mười hai năm rồi mà căn nhà vẫn chẳng thay đổi gì hết, cô dễ dàng tìm ra được phòng khách. Mở cửa bước vào trong là hai ông bà đã già nua, nhưng họ vẫn toát lên khí chất sang trọng vốn đã ăn sâu vào trong máu, dù cho đầu tóc của họ có bạc trắng thì vẫn không thể làm giảm khí chất và phong thái của họ.
-Cháu chào ông bà!
-A! Vân Vân, cháu yêu của ta. Nào nào, mau ngồi xuống đi!
Cô đi đến gần bàn trà rồi ngồi xuống chiếc ghế đơn đối diện với ông bà của mình. Bà cô rót một ly trà rồi đẩy cái ly ấy về phía của Tô Lạc Vân. Ông cô nhấp một ngụm trà rồi lên tiếng.
-Nghe nói cháu lấy chồng rồi?
Tay Lạc Vân nhẹ nhàng nâng ly trà lên.
-Vâng ạ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cho-anh-ke-hoach-hoan-hao/3679823/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.