"Sao thế, Tiêu Tiêu, em không tiễn bọn chị sao?"
Chẳng hiểu sao nghe xong lời này, mí mắt cô không khỏi giật một cái, cảm giác có cơn gió lạnh thổi ngang qua lưng. Thấy Tư Hàm nheo mắt lại, Y Tiêu đã rõ hôm nay khó thoát tai kiếp. Cô rụt cổ, lề mà lề mề rời khỏi mép giường, cẩn thận lê bước, vừa đi vừa nhìn về phía Sở Toàn, bộ dáng rất có phong thái 'Gió thổi nước chảy lạnh buốt tim, tráng sĩ một đi không trở lại'.
Tư Hàm thấy dáng vẻ không có cốt khí của oắt con kia liền tức giận, không thèm quay đầu lại, chân giẫm ầm ầm lên đôi cao gót bảy phân rời đi.
"Y Tiêu, em có thể có chút tiền đồ được không?"
Đến góc rẽ tại hành lang, Tư Hàm đột nhiên dừng chân lại khiến Tư Vi đang theo sát phía sau đạp phanh thắng gấp, nhưng Y Tiêu không may mắn đâm mặt vào ót Tư Vi đau đến nhe răng trợn mắt.
"Cục cưng, chị vẫn chưa nhìn ra sao?"
Tư Vi nhích người qua một bên, vừa vò đầu vừa quở trách, "Con Thỏ chết bầm này là điển hình có vợ quên mẹ! Mình nuôi trúng một con Bạch Nhãn Lang (*) rồi!"
(*) Bạch Nhãn Lang: kẻ phản bội.
"Không phải như vậy..."
Rốt cuộc là thế nào? Y Tiêu nhận được ánh nhìn sắc bén của Tư Hàm lập tức tự động ngậm miệng. Cô không hiểu tại sao mỗi khi nhắc đến Tạ tỷ tỷ thì thân thể mình tựa như mắc chứng xương sụn, muốn cứng rắn cũng không cứng nổi.
Tư Hàm bắt gặp hơi nước mênh mang trong đôi mắt hạnh cùng chóp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-trai-tim/1206297/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.