"Thịt gà quá dai, canh quá nhiều dầu, ba ba quá tanh..."
Sở Toàn nghe người nọ nói vậy liền tự oán thầm, thần kinh cũng bất giác co giật, lòng bàn tay đã vã đầy mồ hôi. Cô đã từng nghĩ đến triệu vạn khả năng có thể xảy ra, nhưng không ngờ lại nhận được kết quả như thế. Việc này đối với cô mà nói là một điều vô cùng bất ngờ, tuyệt đối bất ngờ! Cô càng không thể tưởng tượng nổi Y Tiêu sẽ tự khai báo lời mình nói không sót một chữ cho vị nữ vương này nghe. Sở Toàn nhất thời nghiến răng nghiến lợi thầm mắng oắt con xấu xa khốn kiếp.
Trông thấy Tư Hàm vừa tự chê bản thân, vừa trêu chọc, vừa lên án khiến trái tim non nớt của Sở Toàn nhảy tọt đến tận cổ họng. Nhìn kiểu nào thì người phụ nữ trước mắt cũng không phải dạng tầm thường. Bây giờ người ta cầm nhân chứng vật chứng đặt trước mặt mình, tội chứng xác thực là người bị hại, thử hỏi cô làm sao biện giải!? Không có khả năng giải thích chính là nguỵ biện, chỉ có thể cúi đầu nhận tội mong được khoan hồng là con đường duy nhất.
"Xin lỗi, vừa nãy tôi chỉ giỡn với Y Tiêu chút thôi. Tôi không biết canh này là do Hạng tiểu thư nấu..."
Sở Toàn vừa mở miệng liền cảm thấy lỡ lời, hận không thể cắn nát đầu lưỡi. Cái gì mà 'tôi không biết canh này là do cô nấu?' chứ! Cái cô họ Hạng ấy đã hầm canh ngon đến mức 'mỹ vị nhân gian' rồi (khác xa 'nước rửa chén' của người nào đó nấu),huống chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-trai-tim/1206296/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.