"Tại sao không ăn?"
Thấy Sở Toàn đột nhiên cố tình gây sự, Y Tiêu cũng như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc. Trong ấn tượng của cô, Tạ tỷ tỷ luôn là ngự tỷ nghiêm túc ôn hòa, chưa từng từ chối ai.
"Không muốn ăn! Không thích! Khó ăn muốn chết! Canh quá nhiều mỡ, thịt gà quá dai, ba ba không đủ thơm."
"Không thể nào! Chị nói bậy nói bạ gì vậy! Lúc nãy em ăn thử đâu có như chị nói!"
Y Tiêu rất có lòng tin với khẩu vị của mình, phải là cô rất có lòng tin với tài nấu nướng của Tư Hàm. Món 'Bá vương biệt cơ' này là cực phẩm Trung Quốc của Tư Hàm, nước dùng thơm ngọt ngon miệng, thịt gà nhẵn nhụi, trơn mềm, ba ba bổ dưỡng không có chút mùi tanh, phải nấu đến bảy, tám tiếng mới được như thế mà lại bị đứa trước mặt nhẫn tâm giày xéo. Y Tiêu cảm thấy rất khó chịu, nhưng thấy chị ấy bị thương cả người đau nhức mới kiềm chế lại, khiêm tốn cất giọng nũng nịu:
"Vậy rốt cuộc là tại sao?"
"Chẳng phải em nói chị nói năng bậy bạ sao? Cứ coi như chị lên cơn là được rồi!"
"Chị!"
Y Tiêu hết cách, chán nản ngã ngồi một bên ghế, vô lực xoa xoa mi tâm, miệng nhỏ nói thầm, "Cố tình gây sự mà!" Nhưng lại bị tai thính của người đẹp nghe được, sau đó nhấc lên một cơn sóng dữ.
"Cố tình gây sự? Đúng! Chị cố tình gây sự đấy! Còn em ở đây làm gì, sao không đi tìm 'cô Tấm xinh đẹp' của em đi! Hừ!"
Sở Toàn nheo mắt nhìn chiếc hộp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-trai-tim/1206295/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.