Sợ bị lộ kế hoạch mất bao công sức mới dàn dựng được, tay nhanh chóng nhét gọn vào bên trong chiếc váy giấu nhẹm đi. Cho đến khi hắn lật mở chăn lên bị cô giữ chặt lại không chịu buông.
" Cô là người khơi mào trước, sao giờ lại tỏ vẻ sợ hãi thế kia? "
" Lập Thành, tôi trong người giờ không khỏe không muốn mệt sức, để khi khác đi. "
Hắn nhắm mắt cho qua buông tay rời khỏi tấm chăn. Miệng cười khẩy dùng ánh mắt thích thú nhìn về phía người nằm trên giường.
Thái độ hiện tại của Thiên Kha Nguyệt càng chắc chắn điện thoại hắn đang trong tay cô, hắn không những không tiếp tục dò xét mà còn hôn lên trán chúc cô ngủ ngon.
Tắt điện rời khỏi phòng, cánh cửa khép kín lại trở về phòng của mình. Quản gia Tề theo sau bước chân điềm đạm ấy thắc mắc không thể không thốt lên lời.
" Thiếu gia, ngài biết rõ Thiên tiểu thư đang giữ điện thoại mà không lo lắng sao? "
Hán Lập Thành mặt lạnh tanh thản nhiên đáp trả với giọng điệu bình tĩnh.
" Cô ta tốn công tính kế với tôi chỉ để lấy được cái điện thoại, tôi muốn xem xem cô ta có thể giở trò gì. "
Thiên Kha Nguyệt còn ở bên trong phòng mò mẫm hết tập tin này đến tập tin khác, đống tin nhắn của Hán Lập Thành với cô thư kí Uông Nhĩ Đình cũng chỉ bàn về công việc.
Nó ngắn gọn đến nỗi mỗi ngày chỉ vỏn vẹn nhắn qua lại 2 dòng.
Không lấy được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-tinh-nhan/3414134/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.