" Tôi lại rất tò mò, chỉ mỗi gương mặt giống thôi sao? Cơ thể mà anh chạm vào, đường cong mềm mại có giống cô ta không? "
" CÂM MIỆNG! "
Cơn thịnh nộ sục sôi quát tháo cô câm nín, miệng vừa rồi còn nói không ngừng giờ lại yên lặng chẳng còn cất thêm lời nào nữa.
Không phải do bị hắn dọa sợ, mà chỉ thấy nực cười cho khế ước bán thân rẻ mạt này. Đến cả kiến thức cao siêu được học trong suốt thời gian qua, cô còn nghĩ hắn ta là đang rộng lượng mở cho cô một con đường sống.
Có người nào ngu ngốc lại đi dạy con chó cắn đứt dây xích để thoát khỏi tay chủ nhân không?
Sự việc chắc chắn không đơn giản chỉ là rèn giũa cho cô làm nhân viên văn phòng tầm thường.
" Cô điên rồi, lên giường nghỉ ngơi cho tôi. "
Thiên Kha Nguyệt cười lạnh cởi bỏ lớp áo choàng trên người đáp xuống mặt sàn, cả người ôm lấy hắn chủ động hôn vào bờ môi còn đang kinh ngạc.
Lần đầu tiên cô chủ động tiến tới, hắn lập tức đẩy mạnh cô ra khỏi người mình với ánh mắt bàng hoàng.
" Cô đang làm cái trò gì vậy Thiên Kha Nguyệt!? "
Miệng cười khẩy khinh thường, thái độ đương nhiên nhìn vào đôi mắt hắn.
" Đây không phải là điều mà anh luôn muốn à? "
Hắn kìm nén lại sự tức giận, cố nặn ra tông giọng bình tĩnh để xua đuổi cô nghỉ ngơi.
" Cô còn đang ốm, đừng giở trò làm loạn. Biến đi ngủ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-tinh-nhan/3414133/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.