"Cô là ai vậy?" Người đàn ông trầm giọng, giống như thần chết muốn đưa Đường Tố Nhiên xuống địa ngục. Có lẽ anh ta đã hiểu lầm cô là kẻ xấu nào đó đang dụ dỗ Cố Minh Triết.
Nỗi oan này trời xanh có thấu không. Rõ ràng cô mới là người cứu con trai anh ta.
Đường Tố Nhiên ho một tiếng rồi mới cất giọng, để tránh Cố Nam Thành nhận ra mình: "Tôi là người đánh tên bắt cóc thằng bé trưa nay. Cậu nhóc gọi điện để cảm ơn."
Cố Nam Thành hơi trầm tư: "Thì ra là cô. Thứ lỗi cho tôi không phải, cũng xin được cảm ơn cô."
"Không sao không sao. Nếu như là người khác cũng sẽ làm như vậy mà. Ai cũng có con cái, tôi đánh hắn ta cũng là để bảo vệ sự an toàn của những đứa trẻ khác mà thôi."
"Cô nói phải." Cố Nam Thành bật cười, giọng cười rất ấm khiến cho Đường Tố Nhiên ngạc nhiên. Cô chưa thấy anh cười bao giờ thì phải.
Cô còn đang suy nghĩ thì anh đã tiếp lời: "Thằng bé hình như rất thích cô thì phải."
"Không đâu." Đường Tố Nhiên vội phản bác. "Là do anh chị không quan tâm nó quá đấy. Thằng bé chỉ muốn nghe truyện cổ tích thôi mà. Tôi nghĩ anh bận rộn, nhưng cũng phải dành thời gian cho đứa trẻ chứ."
"Cái cô vừa kể, nàng Lọ Lem ngủ trên xó bếp là truyện cổ tích à?"
Đường Tố Nhiên đen mặt: "Đừng nói... đừng nói anh chưa bao giờ nghe chuyện cổ tích đấy nhé. Khoan... khoan đã. Hóa ra nãy giờ anh nghe kể chuyện chứ không phải Tiểu Triết nghe hả?"
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-nhan-duyen/249381/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.