“Lạc Lạc.” Bà Nhan vẫy tay về gọi cô, “Cháu có thể lên nghỉ một chút.”
Dư Lạc vẫn ngoan ngoãn đáp: “Cháu ở đây cũng được, không làm phiền dì đâu ạ.”
“Dì sợ cháu ở đây sẽ buồn chán, mà giờ dì lại không chăm sóc cháu được...” Bà Nhan nói, “Cháu lên phòng của Lộ Tinh Lâm chơi một lát nhé? Trong phòng có máy chơi game đấy.”
Lên phòng bạn trai có vẻ thoải mái hơn.
Dư Lạc gật đầu: “Vâng ạ.”
“Nhưng mà mật khẩu phòng thì dì không nhớ rõ.” Nhan Mạn Ngữ nói, “Cháu hỏi Tinh Lâm nhé, dì đi làm việc trước đây.”
Dư Lạc có chút ngạc nhiên.
Nhưng cô cũng mừng cho Lộ Tinh Lâm, thật may mắn khi từ nhỏ đã có một không gian riêng tư nghiêm mật như vậy.
Ngay cả phòng riêng cũng có khóa mật khẩu.
Anh đúng là một đứa trẻ lớn lên trong tình yêu, có rất nhiều sự yêu thương và tôn trọng.
Dư Lạc nhắn tin hỏi Lộ Tinh Lâm mật khẩu.
Lộ Tinh Lâm trả lời: 【11111212】
Dư Lạc: 【... nhiều số 1 quá, em nhìn đến hoa cả mắt.】
Con số này quen quen.
Lộ Tinh Lâm: 【Em thật sự đã đếm à?】
Lộ Tinh Lâm: 【Rất dễ nhớ mà, sinh nhật anh + sinh nhật em, không cần đếm có mấy số 1.】
Dư Lạc bây giờ mới hiểu ra.
Sinh nhật của cô là 12/12, còn của Lộ Tinh Lâm là 11/11, thế nên dãy số này vừa dễ nhớ lại rõ ràng.
Dư Lạc nhìn dãy số này mỉm cười, nhưng vẫn chọc ghẹo Lộ Tinh Lâm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-yeu-them-mot-chut/3723927/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.