Trung tuần tháng sáu, Vương Cẩm có cô em họ muốn kết hôn, bố mẹ anh từ Đông Bắc đến Bắc Kinh tham dự hôn lễ, kế hoạch là đến sớm, tối nay đi ngay, đến trước tầm nửa tháng, khó có dịp vợ chồng cùng nhau đến được, muốn đi thăm họ hàng người thân.
Thời điểm Vương Cẩm nhận được tin này, có chút lâm vào thế khó, có nên nói cho bọn họ biết sự tồn tại của Ngạn Dung không?
Ngạn Dung hiện tại vẫn còn quá nhỏ, bọn họ đến tám phần là không chịu chấp nhận.
Nhưng nếu cương quyết không nói, lại để Ngạn Dung cuối tuần về phía bên nhà Lương Tỳ, Ngạn Dung nhất định sẽ không cao hứng, dù sao cậu vẫn luôn rất muốn gặp hai ông bà, sau lần gặp Vương Tề lần trước, đã từng hỏi anh rất nhiều lần lúc nào có thể ra mắt bố mẹ anh.
Anh gặp tình thế khó xử không quyết định chắc chắn được, nên đi hỏi anh đại Vương Tề.
Vương Tề hỏi: “Vậy trước chú tính lúc nào thì nói cho bố mẹ?”
Vương Cẩm nói: “Tất nhiên là mấy năm nữa, ít nhiều cũng phải đợi cậu ấy tốt nghiệp cấp ba, lên đại học đã.”
Vương Tề kỳ quái nói: “Chẳng lẽ lên đại học, cậu ấy không còn kém chú 17 tuổi nữa à?”
Vương Cẩm: “…”
Anh đại nói rất có đạo lý.
Lúc gọi điện trước khi ngủ, anh hỏi Ngạn Dung: “Bố mẹ anh muốn đến đây, em muốn gặp bọn họ không?”
Ngạn Dung bên kia sửng sốt một chút, sau mới hưng phấn lớn tiếng trả lời: “Dĩ nhiên muốn! Bọn họ lúc nào đến? Cuối tuần này có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-ve-anh-thich-em-deu-co/1213702/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.