Vương Cẩm xưa nay không phải kiểu người nôn nóng, nhưng ngày hôm nay lại không giống thế, chờ sau khi Ngạn Dung bước vào cổng trường, anh ngay lập tức mở phong thư kia ra nhìn. 
Thực sự thì Trung văn của Ngạn Dung không được tốt lắm, biện pháp tu từ vận dụng không ổn, càng không biết cách vận dụng những từ ngữ trau chuốt hoa lệ, chỉ có dùng những từ ngữ đơn điệu như “Thích anh”, “Anh rất tốt”, “Muốn ở cùng một chỗ với anh” vừa đơn giản lại trực tiếp, nếu để cho giáo viên chấm bài thi đại học xem, chỉ có thể cho cậu 10 điểm. (thang điểm của TQ là 100) 
Nhưng Vương Cẩm lại rất thích, ở trước cổng trường đọc một lần, đi đến bệnh viện lại nhìn một lần, lúc nghỉ trưa tiếp tục lấy ra ngó thêm một lần, càng nhìn càng cảm thấy đáng yêu, anh có thể tưởng tượng ra được cảnh Ngạn Dung ngồi trước bàn học khi thì cau mày suy nghĩ khi thì mỉm cười viết xuống bức thư này, nhất định là rất đẹp. 
Anh hẳn rất khó có thể quên điều tuyệt vời này. 
Sau khi bọn họ ở bên nhau, Ngạn Dung thay đổi rất rõ ràng, cậu so với trước đây lạc quan hơn rất nhiều, ít nhất là ở trước mặt Vương Cẩm, cậu không cần tự bảo hộ mình đến mức đè nén tâm tình cùng giả bộ thành thục, mà trở nên ngày càng tự tin và dũng cảm hơn. 
Thay đổi như thế khiến Vương Cẩm thật vui vẻ, anh vui khi nhìn thấy Ngạn Dung trưởng thành dưới sự bồi bạn của mình. 
Nhưng làm cho anh cảm thấy ngạc nhiên chính là, bản 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-ve-anh-thich-em-deu-co/1213666/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.