Buổi chiều, Lâm Lâm hì hục dọn lại đống đồ chơi của Đậu Đậu bày ra ngay cửa phòng khách xong, cô chạy vào bếp làm món trứng rán cho hai người.
Tiếng chuông cửa reo liên hồi mấy lần, Lâm Lâm mới chịu chạy ra mở cửa, trên tay còn đang ôm một tô trứng đang đánh dỡ dang.
Người Lâm Lâm thấy đầu tiên là Hạ Cầm. Không nể nang gì, Lâm Lâm mắng Hạ Cầm ngay tại chổ: “Cậu đấy! Xem bây giờ là mấy giờ? Tớ và Đậu Đậu đói đến meo cả mỏ. Bây giờ, phải chiên trứng ăn đỡ, đợi cậu về...”
Xoảng! Tô trứng rơi xuống đất, vỡ tan tành.
Lâm Lâm mở mắt to, miệng còn không khép lại được. Phía sau lưng Hạ Cầm bỗng lòi ra một gã đàn ông anh tuấn, lạnh lùng, phong thái lại bức áp người khác vô cùng. Cô biết người này là ai, biết rất rõ. Chỉ là không ngờ, người đàn ông này nhìn ngoài đời thật còn “ngộp thở” hơn nữa cơ.
Phải mất mấy giây định thần, Lâm Lâm mới ngưng được xém mắng mỏ cái tên đàn ông này, thật may cô liếc nhìn Hạ Cầm đã ra hiệu “hãy giả vờ không biết gì”, nên Lâm Lâm chỉ nhìn Hạ Cầm nói: “Cậu thấy không? Đói đến tay run làm rớt tô rồi luôn này!” Rồi nghiên đầu sang nhìn Doãn Chí Đằng cười: “Anh đây là...”
“Bạn mình...” Hạ Cầm nói.
Doãn Chí Đằng đã sửa lại: “Người yêu.”
Hạ Cầm: “...”
Lâm Lâm cằm muốn rơi xuống đất.
Đậu Đậu nghe giọng Hạ Cầm, liền hào hứng chạy ra cửa, còn cầm theo một cuốn sổ in
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-tiec-em-khong-gap-anh-som-hon/3208054/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.