Lăng Lang chờ đợi trong lồng, nhìn Phong Hạo cầm lấy điều khiển từ xa, chỉnh nhiệt độ trong phòng, lại cầm lấy một cái điều khiển khác, ấn nút, bức tường trước mặt liền chậm rãi dời qua một bên, Lăng Lang lúc này mới phát hiện phòng này cùng phòng khách nguyên bản liền làm một khối, bị một bức tường giả ngăn thành hai không gian.
Phong Hạo rời đi, một lát sau một lần nữa hiện ra tại phòng khách, trên người đã thay đổi thành một bộ quần áo mặc ở nhà (QT là thường phục). Hắn ung dung ngồi trên salon đọc sách, từ góc độ của Lăng Lang có thể nhìn rõ sườn mặt đối phương, trên gương mặt Phong Hạo không hề có vẻ tươi cười ngày thường, ngược lại cho anh một loại cảm giác lạnh lùng.
Lăng Lang cũng an tĩnh quỳ gối trong lồng sắt nhìn hắn, đây không phải lần đầu tiên anh nhìn Phong Hạo từ xa, nhưng lúc này giữa hai người có thêm một song sắt vô tình.
Anh chăm chú nhìn sườn mặt đối phương, gương mặt khiến anh nhớ nhung đã lâu giờ phút này bỗng đánh úp lại, cảm xúc ấm áp của nụ hôn vừa rồi như còn dừng lại trên môi, chỉ chớp mắt quanh mình đã là lạnh băng một mảnh.
Giờ khắc này anh giống như một con chó bị chủ nhân bỏ ở nhà, thật vất vả chờ đến lúc chủ nhân về tới, vốn tưởng phải nhận được âu yếm ấm áp của chủ nhân, không ngờ vì làm vỡ cái bình hoa quý mà bị ném vào lồng sắt tự ngẫm.
Lăng Lang trong lồng sắt đột nhiên cảm thấy có chút nôn nóng.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-nhi-nguong-vong-cho-anh-nhin-len/1492424/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.