Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68
Chương sau
Buổi sáng lúc người đại diện đến công ty, bị đám người tụ ngoài cửa kháng nghị hù sợ, hắn xuất ra công lực dùng đối kháng phóng viên đột phá trùng vây, thật vất vả mới chen qua được cửa. “Bên ngoài rốt cuộc làm sao vậy, " hắn vừa tiến vào văn phòng chỉ thấy trợ lý đang thoải mái nhàn nhã ngồi trên ghế ăn quà vặt, "Sao lại nhiều người như vậy?" “Đương nhiên là đến kháng nghị thị uy.” “Kháng nghị cái gì?” Hắn vừa rồi toàn cố chen vào trong, bên ngoài trương biểu ngữ gì cũng không nhìn rõ. “Đương nhiên là kháng nghị chuyện hai người con trai bảo bối của anh…” Người đại diện trừng cô. “…cảnh trên giường của hai nghệ sĩ bảo bối của anh bị,” cô dùng tay làm một tư thế cắt cổ, “CUT.” “Chuyện này quan hệ quái gì đến chúng ta? Muốn kháng nghị thì tìm tổng cục, nếu không được việc thì tìm công ty điện ảnh, chứ kháng nghị với công ty kế hoạch như chúng ta có ích gì?” Người đại diện không hiểu ra sao cả. “Tự anh xem đi,” trợ lý cầm điều khiển từ xa hướng về phía TV ấn nút, một phóng viên cầm microphone lập tức hiện ra trên màn ảnh. “Các bạn đang xem tin tức hiện trường tại cửa chính Diệp Thị giải trí, từ tám giờ sáng nay đã có rất nhiều fan tự phát tụ tập ở đây, kháng nghị do bộ phim “Prison Breakback Ocean” do hai nghệ sĩ dưới quyền quản lý của công ty là Lăng Lang và Phong Hạo thủ vai chính bị cắt giảm quá nhiều, dẫn đến nội dung phim thiếu hụt nghiêm trọng, sau đây tôi xin phỏng vấn một người hâm mộ điện ảnh tham gia quá trình biểu tình.” Phóng viên ngăn lại một fan đang giơ biểu ngữ Phong Lang: “Xin hỏi các bạn vì sao phải khởi xướng hoạt động biểu tình lần này?” Vị fan nói năng đầy nhịp điệu khí phách, “Tôi nghĩ mọi người đều thấy, phim được trình chiếu hoàn toàn khác với nội dung tuyên truyền lúc trước. Trước mặt phóng viên, đạo diễn từng rõ ràng bày tỏ đây là bộ phim hoàn toàn không có giới hạn, bộ phim không câu nệ tam quan và luân lý, với chúng tôi mà nói, tuyên truyền rất hấp dẫn mà đến khi xem phim lại là một bộ văn nghệ tình cảm sâu đậm cao thượng, chính nghĩa cùng đạo đức song song tồn tại, tôi cho rằng đây là lừa gạt nghiêm trọng, tuyên truyền giả dối!” “Nhưng cắt giảm quá nhiều cảnh là lệnh của tổng cục, là người trong nước bạn hẳn là phải đối với việc này tập mãi thành quen mới đúng, vì sao còn kích động như thế?” “Khi cắt giảm điều kiện tiên quyết là không ảnh hưởng đến nội dung phim, nhưng hiển nhiên là bộ phim này bị cắt đến thành mảnh vụn, nội dung phim trước sau không liền mạch, mắc gì một giây trước còn trên đảo, khi một con cua đi qua hai người lại ra tới biển? Lúc trước hai người còn đánh cho ngươi chết ta sống, sao tự nhiên chớp mắt biến thành quan hệ đồng sinh cộng tử? Việc này đối với nội dung phim không công bằng. Chúng tôi đã mua vé, là có quyền lợi biết đầy đủ nội dung bộ phim!” “Nhưng theo tôi biết, phần biên tập hậu kỳ phim nhựa thuộc phạm trù công tác của nhà sản xuất, không có liên quan gì đến công ty kế hoạch…” Người bị phỏng vấn đánh gãy lời cô: “ Thứ nhất, bộ phim này do công ty nước ngoài chế tác, chúng tôi không thể xuất ngoại tập thể để kháng nghị, nếu chúng tôi có cơ hội xuất ngoại thì trực tiếp xem bản chưa bị cắt rồi còn ai kháng nghị nữa chứ? Thứ hai,” Cô lấy trong ngực ra một tờ tư liệu, hiển nhiên là có chuẩn bị trước mới đến, “Có đầy đủ chứng cứ cho thấy, Diệp Thị cũng là một trong những cổ đông lớn nhất của công ty điện ảnh, hai nhà này căn bản là một!” Fan mê điện ảnh lòng đầy căm phẫn giơ lên nắm tay, “Quá đáng nhất không phải là nhà sản xuất tự tiện cắt giảm nội dung phim, mà là sau khi cắt giảm rồi, còn đăng phụ đề “Cua đồng sống ở đây 3 phút 28 giây (có lẽ ý là đoạn cắt đi là 3 phút 28 giây, xin lên trời xuống đất để tìm.” Chúng tôi cũng là tốn tiền mua V… a không đúng, mua vé xem phim, quần cũng cởi rồi vậy mà cho chúng tôi coi cái này? Chúng tôi nhất định kháng nghị nghiêm chỉnh, tuyệt đối không dung túng.” “Chúng ta là cổ đông công ty điện ảnh?” Người đại diện lần đầu tiên nghe nói tới chuyện này. “Anh không biết hả?” trợ lý còn kinh ngạc hơn so với hắn, “Tôi tưởng vì nguyên nhân này anh mới để Lăng Lang tiếp phim của họ.” “Tôi để Lăng Lang tiếp là vì…” Người đại diện vung tay, “Quên đi.” Hắn đem gói quà vặt to trong tay trợ lý túm lấy, “Đừng ăn nữa đừng ăn nữa, làm việc.” “Rốt cục muốn bắt đầu? Lăng Lang nhận phim mới?” “Cậu ta còn chưa xem qua, nhưng mà lần này cậu ta không có quyền lựa chọn.” người đại diện đem kịch bản ném vào ngực cô, trợ lý vừa nhìn liền la lên, “Không thể nào, 《Prison Breakback Ocean II 》? “ Lăng Lang sau khi xem tên phim không chút do dự cự tuyệt, “Tôi không nhận phim của Dịch biên kịch.” “Yên tâm đi, lần này biên kịch không phải họ Dịch,” người đại diện đến nhà Phong Hạo nhưng không chịu ngồi, rất sợ sofa làm dơ mông, may là Phong Hạo không có ở nhà, nếu không hai người nhất định lại đối chọi gay gắt. "Đổi biên kịch?" "Phải." Lăng Lang lúc này mới mở ra kịch bản nhìn hai trang, đột nhiên lại nhớ tới, "Tôi cũng không nhận phim đạo diễn người nước ngoài." Người đại diện bất đắc dĩ, "Tôi đã nghe ngóng, lần này đạo diễn là người Trung Quốc chính gốc." Thừa dịp anh xem kịch bản, người đại diện đem sự thật nói cho anh một lần, “Bộ đầu tiên doanh thu phòng vé cực cao, nội dung phim lại để lại rất nhiều lối mở, ý công ty muốn rèn sắt khi còn nóng quay tiếp bộ thứ hai, tranh thủ làm thành một phim nhiều kỳ.” Lăng Lang lật lật mấy tờ sau, “Nếu theo kịch bản này khi phát hành phim sẽ bị cắt càng nhiều hơn.” “Đúng vậy”, người đại diện căm giận nói, “Nếu có chút nào cơ hội cự tuyệt, tôi sẽ không tiếp tục cho cậu diễn chung với Phong Hạo loại phim thế này.” Lăng Lang phát giác hắn có ẩn ý, “Có ý gì?” “Là vì trong hợp đồng bộ thứ nhất có một điều khoản, nếu sau này quay phim nhiều kỳ, nhà sản xuất có quyền ưu tiên tiếp tục hợp đồng, nếu cậu không tiếp nhận, nghĩa là cậu vi phạm hợp đồng.” Lăng Lang trầm ngâm chốc lát, “Vậy Phong Hạo thì sao?” “Chuyện này còn phải hỏi?” Người đại diện tức giận, “Cậu ta nhất định là còn ước gì được như thế, tôi còn nghi chủ ý này là của cậu ta, nếu không phải cậu vốn chỉ đóng phim điện ảnh, tôi thấy cậu ta hận không thể biến nó thành phim truyền hình, giống như mấy bộ phim Hàn ấy.” “Tôi biết rồi,” Lăng Lang khép lại kịch bản, "Kịch bản để ở đây đi, khi nào bắt đầu?" "Cuối tuần." Lăng Lang sửng sốt, "Nhanh như vậy?" “Cũng hết cách, phía nhà sản xuất thúc giục, nhưng cũng may lần này không cần quay trên đảo.” Địa điểm quay phim lần này không chỉ không nằm trên đảo mà quả thực là ngay tại cửa nhà, đi xe không đến nửa giờ là tới. Lăng Lang vào đoàn, ánh vào mi mắt là từng gương mặt vô cùng quen thuộc, đạo diễn quen thuộc, biên kịch quen thuộc, nhân viên công tác đoàn phim quen thuộc, quay phim quen thuộc. “Đây là chuyện gì?” Lăng Lang quay đầu hỏi người đại diện phía sau, “Không phải anh nói đạo diễn là người Trung Quốc, biên kịch cũng không phải họ Dịch sao?” “Chuyện này…” Người đại diện cũng hồ đồ, “Tin tức tôi nhận được là vậy…” “Hắn nói không sai.” Đạo diễn Tây Dương nói leo, “Lần này đạo diễn vốn không phải qua, qua là biên kịch, qua quả thật không phải họ Dịch.” Lăng Lang nhanh chóng quay đầu, biên kịch ngượng ngùng giơ tay lên, "Ngại quá, lần này tôi là đạo diễn, sinh trưởng ngay tại địa phương, người Trung Quốc." Lăng Lang sắc mặt trầm xuống , "Các người đùa giỡn tôi?" “Relax relax!” Đạo diễn muốn đến vuốt vuốt Lăng Lang, bị anh né ra bổ nhào vào khoảng không, “Mọi người đều quen thuộc, chẳng phải sẽ hợp tác càng ăn ý? Người Trung Quốc các en (các anh) không phải có câu ngạn ngữ là, ‘hữu bằng tự viễn phương lai, bất diệc duyệt hổ’ *?” “Chữ đó đọc là ‘hồ’, không phải ‘hổ’.“ Lăng Lang lạnh lùng cải chính. *Trích từ lời Khổng Tử dạy “Học nhi thời tập chi, bất diệc duyệt hồ? Hữu bằng tự viễn phương lai, bất diệc lạc hồ? Nhân bất tri, nhi bất uấn, bất diệc quân tử hồ?” - Dịch nghĩa: “Học rồi mà tùy thời ôn tập, lại chẳng đẹp lòng sao? Có bằng hữu từ phương xa đến, lại chẳng vui thích sao? Người ta không hiểu mình mà mình không giận hờn, chẳng phải là bậc quân tử đó sao?” Bạn đạo diễn đọc sai chữ “hồ” từ “yue” thành “shuo”, Lăng Lang chỉnh lại. Mình dịch vậy cho dễ hiểu. Bạn đang âAh~~â Äạo diá»
n giáºt mình, âvÄn hóa Trung Quá»c tháºt bác Äại tinh thâm, hay là tá»i nay nê Äến phòng qua, chúng te trao Äá»i vÄn hóa Trung Quá»c và phÆ°Æ¡ng Tây má»t chút?â Rầm ââ Ngà y hôm nay không phải chÃnh thức khá»i Äá»ng máy, chá» là theo thông lá» trÆ°á»c Äó, má»i ngÆ°á»i gặp nhau trao Äá»i má»t chút cách nhìn vá» bá» phim. Äạo diá»
n tây dÆ°Æ¡ng mang danh biên ká»ch Äi Äạo diá»
n, vác và nh mắt Äen cháºm rãi nói. LÄng Lang từ Äầu tá»i cuá»i Äá»u thất thần. Lại thêm má»t cuá»i tuần Phong Hạo á» nÆ°á»c ngoà i, LÄng Lang sá»ng má»t mình mÆ°á»i nÄm, á» chung vá»i Phong Hạo bất quá chá» hai tháng, lại phát hiá»n mình Äã không còn thói quen sá»ng má»t mình, má»t loại cảm xúc chÆ°a bao giá» nháºn thức tên là nhá» nhung len lá»i và o lòng. DÆ°á»ng nhÆ° có tâm hữu linh tê (thần giao cách cảm?!),má»t cái di Äá»ng Äược ÄÆ°a Äến trÆ°á»c mặt anh, LÄng Lang ngẩng Äầu nhìn biá»u tình của ngÆ°á»i Äại diá»n liá»n biết ngay ngÆ°á»i gá»i là Phong Hạo. âTôi gá»i vá» nhà , không ai tiếp,â Thanh âm há» há»i của Phong Hạo vang lên á» Äầu bên kia, âÄang há»p?â LÄng Lang liếc mắt vá» Äạo diá»
n Tây dÆ°Æ¡ng Äang nÆ°á»c miếng tung trá»i, âÄang nghe biên ká»ch phân tÃch vai diá»
n.â Phong Hạo cÆ°á»i rá» lên, âCó nhá» tôi không?â LÄng Lang không Äáp há»i lại, "Äến Há»ng Kông chÆ°a?" "Vừa Äến, Äêm nay có thá» trá» vá», ngoan ngoãn á» nhà chá» tôi." âỪm.â LÄng Lang không mặn không nhạt ứng tiếng, nghe không ra cảm xúc. NgÆ°á»i Äại diá»n thu há»i di Äá»ng, âHai ngÆ°á»i các cáºu không thá» trao Äá»i sá» Äiá»n thoại hả? Äừng có lần nà o cÅ©ng gá»i tá»i sá» của tôi, bá» tÆ°á»ng nháºn cuá»c gá»i ÄÆ°á»ng dà i quá»c tế không thu phà sao?â âQuênâ, LÄng Lang nói tháºt. "Hai ngÆ°á»i các cáºu Äá»u ââ" ngÆ°á»i Äại diá»n Äá»t nhiên ý thức bên cạnh còn có ngÆ°á»i khác, Äúng lúc Äem câu nói kế tiếp nuá»t xuá»ng, hạ giá»ng, "Äá»u Äã á» chung , còn không thèm cho Äá»i phÆ°Æ¡ng sá», chẳng lẽ Äây là má»t loại tình thú sao? Có cần tôi Äem sá» của cáºu cho cáºu ta không?" "Không cần, sau khi vá» tôi tá»± ÄÆ°a cáºu ấy." LÄng Lang vá» Äến nhà Äã là sáu giá» tá»i, Phong Hạo vẫn chÆ°a vá», anh không biết cái gá»i là Äêm nay trá» vá» của Phong Hạo là mấy giá», tá»± mình Än lung tung má»t chút, cÅ©ng không thay quần áo cứ thế ngã xuá»ng giÆ°á»ng, bất tri bất giác ngủ mất. Trong má»ng LÄng Lang cảm thấy có ngÆ°á»i hôn anh, cảm giác Äó giá»ng há»t lần quay phim cảnh hôn nhau trên bá» cát, tháºm chà còn nóng bá»ng hÆ¡n, anh không kìm Äược hôn Äáp lại. Sau khi Äược Äáp lại, ngÆ°á»i trên thân hôn cà ng sâu hÆ¡n. Xúc cảm chân tháºt hòa cùng hÆ¡i thá» khiến LÄng Lang ý thức mình không phải Äang mÆ¡, anh má» mắt ra, lông mi Phong Hạo phóng Äại tháºt gần trÆ°á»c mắt, Äến táºn giá» khắc nhìn thấy Äá»i phÆ°Æ¡ng nà y, LÄng Lang má»i biết mình nhá» cáºu ấy biết bao. Hai ngÆ°á»i táºn tình hấp thu hÆ¡i thá» Äá»i phÆ°Æ¡ng, nhÆ° muá»n bù lại khoảng thá»i gian ly biá»t, Äây là lần thứ hai bá»n há» hôn môi, nhÆ°ng cÅ©ng là nụ hôn Äầu tiên Äúng nghÄ©a. Kỹ thuáºt hôn của Phong Hạo rất cao siêu, hai ba lần liá»n khÆ¡i mà o ham muá»n của LÄng Lang, anh rất tá»± nhiên vÆ°Æ¡n tay ôm cá» Äá»i phÆ°Æ¡ng, hai ngÆ°á»i hôn Äến quên mình, bà n tay Phong Hạo lượn và i vòng bên hông anh, tiếp theo chuyá»n Äến cỠáo, từng cái từng cái cá»i bá» nút áo sÆ¡ mi. Lúc Phong Hạo cá»i bá» quần áo trên ngÆ°á»i anh, LÄng Lang vô cùng phá»i hợp, anh tÆ°á»ng Phong Hạo muá»n là m, mà anh cÅ©ng hoà n toà n không có ý tứ cá»± tuyá»t, anh tháºm chà chủ Äá»ng nâng khá» bá», ma sát lên ngÆ°á»i Äá»i phÆ°Æ¡ng ám chá» hắn. LÄng Lang rất nhanh trần nhÆ° nhá»ng, khi cuá»i cùng Phong Hạo nhẹ nhà ng cắn lên chóp mÅ©i anh má»t cái, cÅ©ng ngÆ°ng hẳn nà y triá»n miên ôm hôn. DÆ°á»i trêu Äùa thuần thục của Phong Hạo, LÄng Lang hÆ¡i thá» rá»i loạn, trên mặt còn mang theo vẻ Äá»ng tình á»ng há»ng. Anh vá»n tÆ°á»ng Phong Hạo sẽ nói "Tôi muá»n, " thế nhÆ°ng Äá»i phÆ°Æ¡ng lại nói "Äi theo tôi." LÄng Lang không biết Phong Hạo muá»n dẫn anh Äi Äâu, nhÆ°ng vẫn thuáºn theo theo sau hắn Äi Äến trÆ°á»c má»t cánh cá»a khóa chặt. Phong Hạo lại rút chuá»i chìa khóa lần trÆ°á»c ra, chá»n ra má»t cái chìa, má» cá»a, LÄng Lang vừa nhìn thấy thứ bên trong cánh cá»a liá»n ngây ngẩn cả ngÆ°á»i. Phong Hạo cÅ©ng không Äá» anh sững sá» lâu, dẫn Äá»i phÆ°Æ¡ng và o phòng, ý bảo anh tiến và o, lá»ng sắt kia chá» cao bằng ná»a ngÆ°á»i, LÄng Lang và o Äó chá» có thá» quỳ hoặc ngá»i. Phong Hạo ngá»i xá»m xuá»ng bên ngoà i lá»ng sắt, âTôi Äã nói chá» cần lên giÆ°á»ng là không thá» mặc quần áo, Äây là quy củ của tôi. Bất luáºn quy củ gì, tôi cÅ©ng chá» nói má»t lần, nếu là m trái, là phải chá»u phạt.â LÄng Lang không rên má»t tiếng lẳng lặng nghe. âCái gá»i là quy củ, chÃnh là bất luáºn có mặt tôi hay không, anh Äá»u phải tuân thủ, tôi không thá» 24 giá» Äá»u á» bên cạnh anh, nhÆ°ng tôi yêu cầu anh 24 giá» Äá»u phải Äặt tôi trong lòng, anh cần phải thá»i thá»i khắc khắc nhá» kỹ lá»i của chủ nhân mình.â âÄoạn thá»i gian á» trong lá»ng nà y hy vá»ng anh có thá» tá»± xét lại mình, thá»i gian anh tá»± kiá»m là do tôi quyết Äá»nh.â Phong Hạo Äem ngón trá» Äặt á» bên môi, "Cuá»i cùng, nhá» kỹ quy củ trong lá»ng sắt, không thá» nói chuyá»n, nếu có chuyá»n trá»ng yếu, kêu tôi, anh biết phải kêu thế nà o rá»i Äó.â Hắn vÆ°Æ¡n tay, ầm má»t tiếng, khép lại cánh cá»a lá»ng sắt.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68
Chương sau