“Cậu còn nhớ anh ấy không?"
"Nhớ ư?..."
Không ngày nào không thể quên được anh?!!
Nhiều khi chỉ muốn anh xuất hiện trước mặt rồi muốn nói là: Anh à!
Anh biết không giờ đây em thèm cái ôm của ngày xưa, cái ôm thương nhớ, ấm áp. Em đã từng là một cô bé ngây thơ đến mức tin rằng tình yêu này chẳng bao giờ chấm dứt. Mà sao giờ đây em đang dửng dưng khi tình yêu chúng ta đang dần đến hồi kết.
Anh đang đẩy em ra xa, xa khỏi vòng tay mà lúc nào em cũng giữ chặt đến nỗi anh cảm thấy mệt mỏi.
"Em sẽ chạy trốn khỏi anh...Người con trai bên em sáu năm qua…"
Em đã rời xa anh rồi bước tới một vùng trời khác, em sống rất tốt nên anh đừng đi tìm em nữa người con trai em yêu lại phụ bạc em. Chính anh đã đẩy tình cảm của chúng ta ra xa đó khoảng cách và giới hạn em không thể với tới nữa.
Em đã bước đi lặng lẽ ra khỏi cuộc sống của anh. Cái đêm mưa đó sẽ chính là nỗi ám ảnh em trong mỗi giấc mơ. Anh có biết không ở nơi đây lạnh? Nuốt hết những đắng cay khiến trái tim em đang nhói đau vì anh...
Em biết được rằng em luôn là sự lựa chọn thứ hai của anh sau công việc. Sau bạn bè, sau cuộc sống, sau niềm vui nhất thời của anh. Em chưa bao giờ trách anh, vẫn đứng đó nhìn anh, dõi theo anh mặc dù chúng ta đã từng là của nhau.
Có phải anh đã quên mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-de-tang-mot-moi-tinh/2552627/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.