“Còn anh thì sao? Cái tát hôm đó?"
"Hôm đó là anh bị say...Anh không biết gì?" Chàng trai áo sơ mi xanh khuôn mặt khổ sở nói.
Em rất sợ ngày hôm nay…Sợ anh tới, sợ anh tìm được em, sợ em lại nhún lòng thay đổi quyết định vốn có. Sợ rằng bao nỗi khắc khoải đã xảy ra từng ngày với cô lại tới, lại bùng phát lên.
Cái tát của anh! Vẫn trên mặt em đó, tại sao lúc đó không ai tin em cả chứ? Nên em đành bước ra khỏi cuộc sống của anh và mọi người lặng lẽ thôi. Em nghe sống mũi mình cay cay. Chỉ muốn khóc lên thật to cho vơi đi phần nào cảm giác khó chịu ấy...Em đã từng nghĩ giá mà vẫn có thể dựa vào anh rồi thút thít khóc như mọi lần rồi anh lại lau nước mắt cho em. Vẫn được chạm vào khuôn mặt anh mỗi khi anh ngủ, chạm vào bờ môi mỏng vuốt ve nhẹ nhàng. Bất giác thốt lên ba từ: Em yêu anh!
“Anh có còn nhớ em không?”
Đã từ rất lâu rồi câu hỏi ấy luôn thường trực trong tâm trí nhưng chưa lần nào em có đủ can đảm để hỏi…Em chỉ sợ được đáp lại bằng lời thì thầm của gió thổi bên tai. Lạnh lẽo đến thấu xương, thổn thức đến ứa nghẹn muốn được giải thoát bất cứ giá nào.
Hai tháng mình xa nhau, chỉ mới hai tháng chưa được nhìn thấy anh nhưng với em có lẽ nó dài như thể...Hai thế kỷ vậy. Em vẫn tự nhận rằng mình ngốc nghếch nhất và cũng bởi quá ngốc nên đến tận bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-de-tang-mot-moi-tinh/2552625/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.