Cậu Giang thấy Lâm Vũ chủ động ôm Tô Yên, hai mắt hắn càng thêm bừng bừng lửa giận.
“Bạn gái của tôi, sao tôi không được ôm chứ?”, Lâm Vũ cười nói.
Tô Yên cũng nói: “Đúng vậy, anh ấy ôm tôi là danh chính ngôn thuận, liên quan gì tới anh”.
Mặc dù trong lòng Tô Yên vẫn đang tức Lâm Vũ, nhưng cô ấy vẫn phải giả vờ cho giống một chút.
“Thằng nhãi, mày nhớ kỹ cho tao, mày xong đời chắc rồi!”, cậu Giang tức giận nói.
Sau khi nói xong, cậu Giang tức giận đùng đùng bỏ đi.
Tô Yên nhìn thấy cậu Giang tức giận bỏ đi không kìm được liền che miệng bật cười.
Sau đó, cô ấy quay đầu, hung hăng trừng mắt nhìn Lâm Vũ.
“Người đã đi rồi, anh còn ôm tôi làm gì? Thấy tôi dễ dãi quá à, bỏ ra đi!”
Tô Yên vừa nói vừa đẩy Lâm Vũ ra. . Tìm truyện hay tại -- TRÙ MtruуệИ. V Л --
Tô Yên chưa bị bất kỳ người đàn ông nào ôm như này, cô ấy nằm mơ cũng không ngờ rằng, mình lại bị người bạn trai giả này ôm.
“Sao mà dữ thế? Vừa nãy lúc trong xe, không phải cô bảo tôi thể hiện cho tốt sao? Tôi chỉ làm theo lời cô nói thôi đấy”, Lâm Vũ nói rất có lý.
“Anh…”
Tô Yên nhất thời cạn lời, muốn phản bác mà một hồi lâu vẫn không nghĩ ra cái gì.
“Tuy nhiên, cơ thể cô cũng mềm với thơm lắm đấy”, Lâm Vũ cười nói.
“Anh… anh là đồ khốn nạn!”
Tô Yên tức giận đá vào chân Lâm Vũ.
“Được rồi, cô đá đi, rồi không có ai giúp cô giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-cap-nguoi-thua-ke/957985/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.