Lúc này, Lâm Vũ đi tới.
Lâm Vũ phát hiện ra hôm nay Tô Yên mặc một chiếc váy quây ren màu trắng, khí chất hơn bình thường rất nhiều.
“Lâm Vũ, không ngờ chỗ ở của anh lại tồi tàn như vậy, căn nhà nát như thế, tôi ở thành phố Thanh Dương nhiều năm như vậy mà không biết thành phố này có một nơi tồi tàn như thế đấy”, Tô Yên nói.
“Cô là cô chủ nhà giàu, đương nhiên chưa từng tới khu ổ chuột như vậy”, Lâm Vũ hất tay nói.
Tô Yên này vừa nhìn đã biết là quen sống trong nhung lụa rồi, chưa từng sống cuộc sống nghèo khổ bao giờ.
“Anh vẫn luôn sống ở đây à? Tôi thật sự nghi ngờ, một căn nhà tồi tàn như vậy, người có thể ở được không?”, Tô Yên nhìn những căn nhà này nói.
“Cô là cô chủ nhà giàu, chúng tôi làm sao có thể so sánh với cô được đây”, Lâm Vũ cười nói.
“Được rồi, lên xe đi”, Tô Yên lập tức mở cửa xe Ferrari.
“Chiếc xe này của cô đẹp thật đấy”, Lâm Vũ liếc nhìn chiếc xe Ferrari.
“Phí lời, chiếc xe này hơn hai triệu tệ đấy, thế nào? Đẹp không?”, Tô Yên cười nói.
“Cũng bình thường thôi, so với xe của tôi, vẫn còn kém xa lắm”, Lâm Vũ nhẹ giọng nói.
“Xe của anh? Anh có xe gì thế?”, Tô Yên có chút kinh ngạc.
Trong mắt của Tô Yên, Lâm Vũ sống trong khu ổ chuột, nhà cửa cũng tồi tàn như vậy, gia cảnh của anh nhất định là rất nghèo? Sao lại có xe được chứ?”
“Kia, ở đằng kia”, Lâm Vũ chỉ vào chỗ cách đó không xa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-cap-nguoi-thua-ke/957984/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.