“Đúng vậy, so với thế giới hiện đại, khoa học kỹ thuật phát triển, ta càngthích nơi này hơn.” Lăng Lan nở nụ cười, kiến trúc quen thuộc, hoàn cảnh quen thuộc khiến thể xác và tinh thần cô bỗng chốc thoải mái lên, cảmgiác mệt mỏi vì bị huấn luyện quá độ trong mấy tháng qua đã biến mấtkhông còn.
Tiểu Tứ nghe thấy Lăng Lan nói thích nơi này thì tâmtình khẩn trương lo lắng nhất thời chạy mấy, này có phải là có sai trởthành không sai không. Nghĩ đến đây tiểu Tứ có chút đắc ý: ta quả nhiênlà sinh mệnh trí năng thể thông minh nhất, cho dù không cẩn thận làm sai cũng phải là sai lầm hoàn mỹ nhất!
Không tiếp tục nói chuyện,Lăng Lan mang theo tiểu Tứ đi dạo một vòng trong thủ đô, đương nhiên côchỉ nhìn chứ không mua. Cô vừa tới đây, thân phận này cũng không kết nối với bất kỳ tài khoản ngân hàng nào, như vậy cô cũng không thể dùng điểm danh dự để trả tiền, mặc dù tiểu Tứ nói có thể thực hiện giao dịchnhưng đối với Lăng Lan, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, côcũng sợ ngân hàng trung ương có thiết lập việc kiểm tra định kỳ, nếu bại lộ thì nhất định sẽ rất phiền toái.
Vả lại thân phận này cũngkhông có địa chỉ che dấu an toàn, chẳng lẽ sau khi cô mua xong thì yêucầu chủ quán đem nó về nhà Lăng gia? Như vậy việc cô thay đổi không phải phí công uổng sức sao?
Lăng Lan giống như đứa trẻ vừa ra ngoàilần đầu tiên, nhìn thấy cái gì cũng hăng hái, có thể dạo phố tự do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-ong-tuong-lai-khong-de-lam/2866001/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.