Lăng Lan, cô gái bất hạnh mắc một loại bệnh lạ, ra đi với cái thở phào nhẹ nhõm của gia đình. Những tưởng mọi chuyện dừng tại đó, cô vô tình xuyên không đến tương lai tạo thành một màn “dở khóc dở cười”. Vì mục tiêu thừa kế quân công của cha, vốn là “Lăng Lan tiểu thư” nay biến thành “Lăng Lan thiếu gia”, khởi đầu cho quá trình thích ứng khốn khổ, trưởng thành từng ngày. Mười sáu năm trôi qua trong vất vả, cứ nghĩ bản thân có thể có được tự do quyết định tương lai. Nào ngờ, người cha cô chưa từng gặp mặt, những tưởng đã hy sinh thì nay lại trở về và bắt cô phải vào huấn luyện tại trường quân giáo nổi tiếng của Liên Bang.
Thực ra, Lăng Lan không hề mang mơ ước cao xa gì. Cô là một cô gái, điều mà một cô gái như Lăng Lan muốn làm là sinh một đứa nhỏ, một tiểu bảo bảo cùng mình nương tựa qua tháng ngày dài của cuộc đời.
Cái gì? Muốn đứa nhỏ thật tài giỏi, xuất sắc thì gen của cha phải ưu tú? Gen của cô không trội hơn hắn sao? Vậy thì chỉ còn một cách, cô phải cường đại, phải đạp đổ người đàn ông yêu nghiệt chưa xuất hiện kia! Lăng Lan tự nhìn nhận bản thân không đủ năng lực để biến tấu một câu chuyện đam mỹ, khiến cho đàn ông thay đổi xu hướng tình ái, bẻ “thẳng thành cong” mà đi yêu một người “đàn ông” khác là cô. Nên… Khó quá bỏ đi, để cô tự cường vậy. Lệ âm thầm ồ ạt trong tim, Lăng Lan cô sự thực là con gái nha…
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.