Giám khảo bị đánh té lăn trên đất phản ứng rất nhanh, trực tiếp một động tác quăng người liền đứng thẳng dậy.
Tuy rằng một kích kia của Lăng Lan thoạt nhìn rất mạnh có thể làm giám khảo bỗng chốc bay ra ngoài, nhưng trên thực tế lại không làm giám khảo bị thương quá nặng, chỉ là trên má trái của anh ta bị bầm xanh một mảng.
Đương nhiên Lăng Lan cũng chỉ cần như vậy, vì chứng minh bọn họ không phải dễ bị ức hiếp.
Giám khảo đứng ở nơi đó vẫn không nhúc nhích, nhưng trên mặt lại nghiêm túc lạnh lùng. Anh ta đưa tay lên chạm vào vết thương của mình, không có cảm giác gì ngoài cảm giác đau đớn, nhưng anh ta, một cảm giác chua xót trào lên.
Đúng vậy, đó là một loại phẫn nộ, một loại thất vọng, anh ta không bởi vì bị Lăng Lan đánh trúng mà tức giận, nhưng lại cực giận với biểu hiện ích kỷ vừa rồi của Lăng Lan, điều này khiến anh ta thấy vô cùng thất vọng và đau đớn.
Giám khảo không thể tưởng được đứa nhỏ trước mắt nổi trội trên tất cả phương diện vậy mà lãnh khốc vô tình như thế, vì đạt được mục đích đem đồng đội trở thành ván đỡ cho mình.Anh ta tuy rằng thất thủ mà sững người nhưng vẫn nhớ rõ ràng, vì sao lại phát cuồng tấn công, vì sao đúng thời khắc đó Tề Long lại lao ra trước mặt mình.
Càng ác liệt hơn là sau khi đánh trúng mình, Lăng Lan lạivới thương thế của đồng đội, chỉ chú ý đến thành tích của bản thân. Loại hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-ong-tuong-lai-khong-de-lam/2865848/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.