Trên tờ giấy chi chít chữ, đây chính là những hứa hẹn của Lăng Tiêu với Lam Lạc Phượng sau khi kết hôn. (là bằng chứng cho việc Lăng Tiêu mãi mãi chỉ có thể là thê nô)
Tâm phiến, là nơi lưu giữ thông tin những tài sản riêng của Lăng Tiêu, chỉ cần có người nắm giữ tâm phiến này thì dù không có sự đồng ý của Lăng Tiêu, người đó vẫn có thể đổi tên chủ tài sản Lăng Tiêu thành người khác.
Còn móc khóa cơ giáp đó là mô hình do chính tay Lăng Tiêu làm, Lăng Lan cũng không biết đến cùng nó đại biểu cho cái gì, hoặc có thâm ý gì khác bởi vì mẹ Lam không nói, nhưng mẹ đã nói với cô, trong 3 thứ này thì chiếc móc khóa là vật quan trọng nhất..
Lăng Tiêu nhìn 2 đồ vật trước mặt vẻ mặt phức tạp, nhưng phần nhiều là kích động, bất quá Lăng Tiêu cũng nhanh chóng thu lại tình cảm sắp tràn ra, ngẩng đầu cười nhìn Lăng Lan: “Chúc mừng, Lăng Lan, con qua cửa, con có thể nhận được truyền thừa của ta... Con ta, hôm nay ta thật sự rất vui vẻ.”
Lăng Tiêu tươi cười khiến Lăng Lan trực tiếp sửng sốt, lúc này cô mới hiểu được vì sao mỗi khi mẹ nhắc tới ba thì đều bày ra khuôn mặt háo sắc như vậy, quả thật khi cha thật tình cười lên thì đẹp mắt vô cùng, cho dù ở thế giới này tuấn nam mỹ nữ là vô số nhưng chắc chắn cha cô nằm trong nhóm nam thần.
Lăng Tiêu đi đến trước mặt Lăng Lan, giờ phút này ông trầm mặc, vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-ong-tuong-lai-khong-de-lam/2865996/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.