Sau khi hệ thống phát thông báo, trước mặt Lăng Lan lại xuất hiện một cái lốc xoáy màu đen, trực tiếp đem cô hút vào trong đó lần nữa.
Chết tiệt, lại nữa! Lăng Lan hết chỗ nói, chẳng lẽ không gian học tập không thể ôn nhu chút sao? Bất quá đã có một lần kinh nghiệm, lần này Lăng Lan cũng không quá chật vật.
Vẫn không thể xác định thời gian như cũ, Lăng Lan chỉ cảm thấy trước mắt đột nhiên sáng ngời, cô biết mình lại được quăng ra ngoài rồi.
Lăng Lan nhanh chóng chuẩn bị thật tốt rồi làm một động tác xoay người tiếp đất hoàn hảo, Lăng Lan tự vỗ tay khen ngợi cho cú đáp xuống hoàn hảo của mình.
Đương nhiên, trước khi rơi xuống đất Lăng Lan cũng đã kiểm tra kỹ mới đáp, cô chưa từng quên độ âm hiểm của học tập không gian... Hừ, là âm hiểm đến cực điểm, lúc đầu Lăng Lan cũng thường bị trúng chiêu sau đó mới dần dần luyện tập, xem việc kiểm tra tình hình xung quanh như là một loại bản năng.
Nơi Lăng Lan rơi xuống là một sườn núi hoang vu, hoàn toàn lộ rõ ra bên ngoài, ở đây không có không khí an bình, không có những cảnh đẹp tràn đầy sức sống như sơn cốc hồi nãy, ở đây chỉ có một màu vàng, đắt cằn nứt nẽ, những loại cây xanh cũng héo úa vàng theo, liếc mắt một cái cũng khiến cho người khác có loại tuyệt vọng, thậm chí khiến người khác hít thở không thông.
Càng thêm đáng sợ hơn là đi qua vùng đất héo úa, tang thương này là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-ong-tuong-lai-khong-de-lam/2865961/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.