Cả một đêm Đồng Dã khẩn trương không thể nào chợp mắt nổi.
Trước kia cha hắn từng bảo hắn là thần kinh thô, dù trời có sập thì cũng sẽ chẳng bao giờ ảnh hưởng đến giấc ngủ của hắn, ấy vậy mà giờ xem ra thì chưa đến cái gì to tát, chỉ một Vinh Hạ Sinh cũng đã có thể khiến hắn mất ngủ rồi.
Đồng Dã lo âu đi qua đi lại đi tới đi lui trong phòng, Simba bị ôm vào theo đang ngồi trên giường ngước đầu nhỏ nhìn.
“Mày nói xem, liệu anh ấy có trực tiếp đá đít tao ra khỏi nhà không nhỉ?” Đồng Dã vô cùng lo âu không có cách nào trút được, đành phải nhéo nhéo móng vuốt nhỏ của mèo con mà hỏi.
Lời tỏ tình trong ngày sinh nhật này đã gom hết tất cả dũng khí của hắn.
Vốn dĩ Đồng Dã không định tỏ tình sớm như vậy, nhưng gần đây quan hệ của hai người càng ngày càng ái muội, hơn nữa sinh nhật của Vinh Hạ Sinh là một thời điểm vô cùng thích hợp, vậy nên Đồng Dã lại càng muốn liều một lần.
Khi đó vì quá xúc động mà quyết định, giờ đây sau khi đưa thư rồi thì hắn lại bắt đầu lo lắng hoảng sợ, thậm chí còn có chút hối hận.
Chỉ trong một đêm này, hắn đã não bổ ra hàng trăm viễn cảnh Vinh Hạ Sinh tống cổ mình ra khỏi nhà.
Vật vờ đến sáng, Đồng Dã sầu khổ sống không còn gì luyến tiếc ôm ấp Simba đang ngủ khò khò trên giường, đột nhiên lại nghe thấy có thanh âm mở cửa ở phòng bên cạnh. Ngay lập tức hắn căng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-ong-doc-than-nam-mo-giua-ban-ngay/1767765/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.