Khẩu pháo mặc áo đỏ gầm vang như sấm lúc trời quang, gió quạt ngang,mi-ao ~~. Tớ cùng bố tớ đi thi hành án, trong lòng hoa nở đỏ vàng trắngxanh! Có bố thật là tuyệt! Mi-ao ~~, bố bảo giết người hay giết lợn, tớthích đến nỗi nhảy cẫng lên. sáng nay tớ chén đẫy, cháo quẩy ở ghênh to, thịt bò ở ghênh nhỏ. Cháo quẩy có mùi máu, ăn như chuột nhắt. Thịt bòcũng có mùi máu, ăn như ăn chuột nhắt. Mi-ao ~~ Cọc đàn hương đã luộckỹ, đã thử làm trên lợn, bố truyền nghề cho tớ, tay nghề của bố cao. Tớđợi Tôn Bính đến, xiên cọc đàn hương, xiên xiên xiên từ đít đến đầu. Kìa đám đông ồn ào kéo đến, một phát pháo bắn lên trời cao. Lôi thôi torồi, chiếc râu hổ hiển linh trở lại, trước mắt tớ, loài n mắt tớ, loàingười biến sạch, chỉ còn là chó ngựa bò dê, rắn rùa hổ báo, lại có cảmột con ba ba kếch xù ngồi kiệu tám người khênh. Đó là tên ôn dịch ViênThế Khải. Đừng nghĩa rằng hắn là quan to, hắn còn lâu mới bằng bố tớ.
Miêu Xoang. “Đàn hương hình. Oa oa điệu.”
Tớ mở mắt toàn màu đỏ, chết rồi, cháy ở đâu rồi! Hì hì, không phải cháy,mà là mặt trời mọc. Trong rơm rạ có rất nhiều bọ, tớ ngứa ran khắpngười; dầu cháo quẩy chưa chín đã ăn, khiến tớ đầy bụng suốt đêm, liêntục đánh rắm. Tớ thấy cha tớ bây giờ không phải là con báo đen, mà lạilà cha tớ. Cha tớ tay lần tràng hạt, ngồi trên long ỷ, oai ra phết! Tớthèm được ngồi ghế một tí nhưng ca tớ không cho, cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-huong-hinh/2523267/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.