Sài Ung đột nhiên duỗi tay, đem Bùi Cảnh Diệu ấn trở về ghế ngồi.
"Đừng kinh động Võ Diên Hưng".
Bùi Cảnh Diệu kiềm chế nóng nảy, ngồi xuống rót cho bản thân một chén rượu, ánh mắt vẫn không ngừng nhìn về phía Tam Nương.
Chờ đến khi kết thúc tiệc, Tam Nương vẫn không hề ngẩng đầu lên.
Võ Diên Hưng hai tay hai vũ cơ, nghiêng ngả đứng dậy, Liễu Thành huyện lệnh tự thân đưa hắn trở về phòng.
Các công tử khác cũng đều chọn lấy một vũ cơ mà bản thân thuận mắt đưa về phòng.
Những vũ cơ không được lựa chọn cùng với nhạc công giải tán, họ cởi trả những bộ trang phục múa lộng lẫy hoa lệ cho tư hộ.
Tư hộ gọi Tam Nương - nàng đã thay sang một chiếc áo choàng cũ - đưa cho nàng một số tiền như thường lệ: "Tam Nương, đây là tiền thưởng của Quách Minh phủ thưởng ngươi".
Tam Nương nhân lấy tiền: "Tạ Minh phủ ban thưởng".
Chờ tư hộ đã đi khuất, vũ cơ bên cạnh tức giận nói: "Tam Nương, hôm nay mọi người đều thưởng cho cô, đám công tử kia tháo cả vòng vàng thưởng cho cô. Ta nghe nói vị Sài thế tử còn ưng thuận thưởng cô 30 thước lụa. Quách Minh Phủ thế mà đưa xuống chỉ còn một quan tiền. Khác gì đưa tiền tống cổ ăn mày đâu!"
Nhạc sư ôm tỳ bà đi qua, thở dài một hơi: "Tất cả phần thưởng của chúng ta đều là của Quách Minh Phủ. Chà... nghĩ xem! Quách Minh phủ để phần thưởng rỉ qua được kẽ ngón tay cũng là hào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-hoa-liet-liet/2716301/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.