Vó ngựa đạp đất, cuốn tung cát bụi.
Cách Tam Nương vài chục bước chân, Sài Ung ghì cương ngựa.
Cách đó không xa, Tam Nương đột nhiên vấp phải viên đá, nàng mất thăng bằng, lảo đảo về phía sau vài bước mới ổn định được thân thể, nàng thở dài một hơi, tiếp tục bước từng bước lên bậc cao.
Tiếng ngựa hí từ trên cao.
Tam Nương ngẩng đầu.
Trời trong xanh, gió tây thổi trên những bức tường thành đất đá và thổi trên những con đường của thành thị, khiến lục lạc của hộ dân nào đó vang lên những tiếng đinh đang, khiến hương liệu son phấn của cửa hàng nào đó cuốn nồng đậm vào trong không khí. Bạch tuấn mã đứng trên sườn đồi, trên lưng ngựa, một thiếu niên mặc y phục tím, không có choàng bào, đầu mang ô sa, thắt lưng treo bảo đao và chủy thủ, chân mang bốt da đen.
Thân hình y cao lớn và rắn chắc, dáng người thẳng, làn da ngăm đen, ngũ quan sắc nét, lông mày rậm, diện mạo không giống người Hán, nhưng xét về phong thái, nhìn ra được y là người được nuôi dưỡng trong danh gia vọng tộc.
Tam Nương liếc nhìn người thiếu niên, ánh mắt hai người chạm nhau, nhưng nàng hững hờ dời ánh mắt đi.
Thiếu niên da ngăm đen nở nụ cười rạng rỡ, y xuống ngựa, bước nhanh về phía nàng, con ngươi y trầm tĩnh có tinh thần, tuấn mỹ anh hùng tràn đầy khí thế.
Khí thế ấy làm Tam Nương không khỏi hoảng hốt, bỗng nhiên khơi lại chút kí ức lắng đọng dưới đáy lòng, chuyện cũ mơ hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-hoa-liet-liet/2716300/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.