Biên tập: Mèo
Bởi vì, rốt cuộc có thể yêu anh mà không phải kiêng dè nữa.
Hôm nay nhiệt độ xuống thấp kèm theo mưa nhỏ liên tục, bầu không khí vừa ẩm ướt vừa lạnh lẽo.
Cố Ảnh nắm chặt điện thoại đã cúp máy trong tay, đứng lặng người một góc hồi lâu.
Mãi đến lúc đôi bàn tay lạnh ngắt đến mức mất cảm giác cô mới quay trở về văn phòng.
Trở lại phòng làm việc, Cố Ảnh nhắn tin WeChat cho Giang Tuân:【 Chiều nay em phải tăng ca, anh không cần đến đón em đâu, anh nhắn địa chỉ cho em, tối nay em sẽ tự đến đó. 】
Giang Tuân trả lời rất nhanh:【 Tăng ca đến mấy giờ? 】
Cố Ảnh:【 Em cũng không rõ nữa, anh đi trước đi, nói với các anh ấy không cần chờ em đến dùng cơm đâu. 】
J:【 Được, khi nào em tan làm thì gọi điện cho anh. 】
Cố Ảnh:【 Được. 】
Cố Ảnh buông điện thoại, nằm gục trên bàn một lúc, rất nhanh đã vào giờ làm việc.
Cô ổn định lại cảm xúc, tập trung toàn lực vào công việc.
5 giờ rưỡi chiều, Cố Ảnh tiễn chân thai phụ cuối cùng, tắt máy tính.
Cô ngồi ngẩn người trên ghế một lát rồi mới đứng dậy đi thay quần áo.
Quán Starbucks mà Diệp Mạn Văn hẹn thật ra cách bệnh viện một khoảng xa.
Lúc Cố Ảnh đi đến đó đã gần 6 giờ.
Cô đẩy cửa rồi bước vào, đưa tầm mắt tìm một vòng trong quán, cuối cùng ánh mắt dừng trên người một phụ nữ trung niên ngồi vị trí bên cạnh cửa sổ.
Người nọ ăn mặc thanh lịch, khí chất đoan trang hiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-dat-tung-buoc/426893/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.