Biên tập: Mèo
“Trông em không được vui.”
Ngày đông mặt trời thường khuất núi sớm, lúc này ánh nắng chiều đã tan hết.
Trong buồng xe yên ắng, Cố Ảnh cúi đầu lướt tìm trong album ảnh trên điện thoại mình.
Cô nhận ra rằng thật sự mình rất hiếm khi chụp ảnh, trong album ảnh không có được mấy bức ảnh cô chụp riêng, hầu như đều là ảnh chụp chung với bọn Lý Tư Di, Khổng Oánh và Đặng Giai Giai.
“Ai bảo em gửi ảnh vậy?” Nhân lúc chờ đèn đỏ, Giang Tuân quay sang hỏi.
“Người tài trợ cho em.” Cố Ảnh không ngẩng đầu, còn đang lẩm bẩm một mình: “Dạo này em không có bức ảnh nào chụp riêng cả.”
“Em gửi ảnh chụp chung của hai đứa mình là được rồi không phải sao.” Giang Tuân lơ đãng liếc nhìn qua cô: “Nhân tiện nói với ông ấy em có bạn trai rồi.”
Ngón tay Cố Ảnh lướt trên màn hình thoáng ngừng, rất nhanh sau, cô lại tiếp tục lướt xuống dưới: “Làm vậy không hay lắm, đợi hôm nào ông ấy chịu gặp em, em sẽ dẫn anh đi cùng.”
Giang Tuân đáp “ừm”: “Người tài trợ cho em bí ẩn quá nhỉ.”
“……” Rốt cuộc Cố Ảnh cũng tìm được một bức ảnh chụp riêng mà Khổng Oánh đã chụp giúp cô tại bệnh viện hồi năm ngoái, cô kiểm tra lại thấy trông cũng tạm ổn nên gửi cho viện trưởng Lý ngay sau đó.
Xe nhanh chóng về đến trước cổng Niên Hoa, Cố Ảnh bảo Giang Tuân đỗ xe lại bên đường: “Anh về trước đi, em mang dâu tây đi gửi rồi lên ngay.”
“Anh chờ em.” Giang Tuân tháo dây an toàn, xoay người với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-dat-tung-buoc/426892/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.