"Từ từ...... Nghe, cây súng này có thể gi·ết ngươi Melos."
Sở Tích Vũ cuống quít từ gối đầu lấy ra một khẩu súng ngắn màu đen, để ở trên trán Melos, nói: "Anh không nên xem tôi như đối tượng giao phối. Tôi là nhân loại, mà anh hẳn nên trở lại biển rộng."
Melos nghe Sở Tích Vũ đe dọa, khuôn mặt tuấn dật hiển lộ ra ý cười nhạt nhẽo, mày hơi nhếch, Sở Tích Vũ giống như một con thú con rơi vào lưới thợ săn, đáng yêu gầy yếu đến mức không hề có lực uy hiếp.
Melos phun ra một ngụm nhiệt khí, đuôi dài dính ướt nước biển.
Nước biển tẩm ướt giường đệm cậu, trên sàn nhà giờ phút này đang tí tách tí tách nhỏ giọt nước.
Sở Tích Vũ khó có thể tưởng tượng, nhân ngư có thể từ trong Thủy Thương lặng yên không một tiếng động đi vào phòng cậu.
Nó phảng phất thật sự giống như ác thần trong tôn giáo cổ, có được lực lượng thần bí mà lại đáng sợ, khống chế linh hồn nhỏ yếu của nhân loại, khiến hiện thực cùng cảnh trong mơ tùy ý theo sự điều khiển của mình.
Cậu nhìn đuôi dài của nhân ngư, một tay nắm súng, một tay đẩy đầu vai Melos, lại run giọng nói, "Anh nghe hiểu chưa?"
Thanh âm Sở Tích Vũ mềm nhẹ, nó nghe rất thoải mái.
Melos rũ mắt, si say đánh giá Sở Tích Vũ, nó thích tóc đen cùng ánh mắt xinh đẹp của Sở Tích Vũ, đôi mắt linh động này luôn hấp dẫn nó, làm nó si mê với hết thảy thuộc về cậu.
Mỗi một chỗ của Sở Tích Vũ nó đều muốn chiếm hữu.
"Nghe hiểu thì mau chạy nhanh rời khỏi nơi này." Sở Tích Vũ vặn súng, dùng tiếng mẹ đẻ giao lưu, không xác định nó có thể nghe hiểu hay không, "Rất nhanh sẽ có người phát hiện anh biến mất."
Nhân ngư an tĩnh nghe cậu nói xong, như là rất thích Sở Tích Vũ dùng loại giọng điệu này nói chuyện cùng nó, nó giơ bàn tay nắm lấy họng súng trong tay Sở Tích Vũ.
Ngón tay thon dài hữu lực, giữa năm ngón tay là lớp màng trong suốt, đó là tượng trưng thể hiện sự bất đồng giữa nó với nhân loại.
Nó tựa hồ nghe hiểu lời đe doạ của Sở Tích Vũ, nắm súng lục lui ra phía sau mấy chục cm.
Sở Tích Vũ hơi dựa vào đầu giường ngồi dậy, nhìn nhân ngư một chút một lui xuống từ trên người cậu.
Đang lúc cậu cho rằng bản thân thành công doạ sợ Melos, Melos đột nhiên nắm lấy súng cùng tay cậu, lại đặt họng súng trở về trên trán mình.
"......"
Sở Tích Vũ cứng họng.
Có lẽ trong tư duy của nhân ngư, cảm thấy thích cử chỉ này của Sở Tích Vũ, đây như là biểu hiện của sự thân mật.
Nhân ngư cúi người, xốc chăn lên từ một đầu khác, linh hoạt chui vào chăn.
Phía dưới chăn của Sở Tích Vũ thoạt nhìn qua như là đang bọc lấy một cái bao tải siêu to.
Gương mặt cậu ửng đỏ, lại lần nữa lâm vào khoái cảm như mật võng.
Lại tới nữa.
............
Sở Tích Vũ từ trong tia nắng ban mai tỉnh lại, gió biển ẩm ướt mát lạnh làm cậu thanh tỉnh không ít.
Cậu đỡ eo ngồi dậy, ánh mắt có chút mê mang nhìn mặt biển cùng quần đảo xa lạ ngoài cửa sổ.
Đã đến khu nghiên cứu biển sâu rồi ư?
Melos trúng thuốc kích tình so dĩ vãng càng cường thế, nó thực tủy biết vị, mang theo dã tính của mãnh thú, muốn đánh dấu cậu từ trong ra ngoài đều mang theo khí vị của mình.
......
Sở Tích Vũ rùng mình một cái, cậu rửa mặt xong, đi vào phòng nghỉ của nhiếp ảnh gia.
"Còn hơn mười hải lý là đến khu nghiên cứu biển sâu." Thuyền trưởng béo chống cằm, khuôn mặt mang vẻ u sầu, "Xem ra chúng ta phải nghỉ ngơi một thời gian tại địa phương quỷ quái này rồi, sớm biết rằng sẽ như vậy, tôi thật hy vọng không vớt được quái vật kia."
"Arizona thuyền trưởng," Sở Tích Vũ ngồi xuống bên cạnh bàn, ngồi ở nơi này tất cả đều là người sống sót thuộc phân bộ cá mập khổng lồ, cậu rót ly cà phê nóng, "Khu nghiên cứu biển sâu được kiến tạo trên đảo Green sao?"
"Cũng không phải, Urian."
Thuyền trưởng bỏ một khối đường vào cà phê của Sở Tích Vũ, khi hắn đối đãi với vãn bối luôn theo bản năng mà chiếu cố, hắn nói, "Viện nghiên cứu kiến tạo ở biển sâu, đó là một toà nhà dưới nước lớn đến khó có thể tưởng tượng, giống như một vương quốc riêng biệt."
"Ngài đi qua rồi sao? Ngài giống như rất sợ hãi nơi đó." Sở Tích Vũ uống một ngụm cà phê.
"Không có." Thuyền trưởng chà xát mí mắt, nhìn dáng vẻ sắc mặt không được tốt, khuôn mặt mập mạp hiện ra thần sắc tiều tụy, "Nhưng mà, tôi nghe qua người trước kể lại. Thời điểm khu nghiên cứu mới vừa thành lập, đã từng gặp phải công kích của rất nhiều sinh vật biển sâu, phát sinh rất nhiều sự kiện ly kỳ, nhóm đầu tiên tới khu nghiên cứu đóng quân cơ hồ đều chết ở nơi này, không người còn sống."
"Nơi này, lúc ban đầu bị coi là điềm xấu." Thuyền trưởng thần kinh hề hề nói, ngữ khí cẩn thận lại khủng hoảng, "Có lẽ đúng như lời hải dân, nhân loại tự tiện xông vào khu vực biển sâu này, đều sẽ phải chịu ác thần của hải dương nguyền rủa. Chúng ta, đều vô pháp may mắn thoát nạn!"
"Thuyền trưởng, ngài đừng tự mình hù dọa mình."
Aude cười lớn một tiếng, tháo hán vỗ lên bả vai thuyền trưởng, "Nào có cái gì ác thần cùng nguyền rủa, này đó nghe giống như là đám người hải dân ngu muội nói lung tung. Yên tâm đi, nhóm người chuyên gia nghiên cứu hỏi chúng ta xong, chúng ta rất nhanh có thể trở về đuổi bắt cá mập."
"Chỉ hy vọng như thế." Thuyền trưởng mang khuôn mặt nản lòng, ngày xưa ý chí chiến đấu sục sôi, giờ phút này giống như cà tím dầm sương ghé vào trên mặt bàn.
Sở Tích Vũ uống cà phê, mí mắt nhảy lên, ẩn ẩn cảm giác có đại sự phát sinh.
Cậu dùng ý thức click mở màn hình điều khiển của hệ thống, đi đến trang chủ của Thanh Nhiệm Vụ, cậu hiếm khi xem xét nơi này.
Nhiệm vụ của phó bản trên Thanh Nhiệm Vụ rất đơn giản, chỉ có ba đầu mục, thuyết minh phó bản này sẽ có rất ít nhiệm vụ.
Cậu click mở chú thích của nhiệm vụ khó, hệ thống giải thích quy tắc nhiệm vụ, cậu đọc từng câu từng chữ, ở gần cuối tìm được tin tức mấu chốt ——
Bởi vì trình tự của hệ thống tổng bộ được cập nhật, hiện điều chỉnh lại mức độ khó của phó bản: Mỗi nhiệm vụ trong phó bản sẽ càng tinh giản, độ khó khăn cùng thời gian làm nhiệm vụ cũng sẽ tùy thời tăng thêm.
Trong Thanh Nhiệm Vụ của phó bản 2, một khung vuông được thắp sáng màu xanh lục, góc trên bên phải có một điểm đỏ, đây là nhiệm vụ phụ cậu mới hoàn thành.
Hoàn thành nhiệm vụ phụ, cấp bậc của cậu lại thăng một bậc.
【 người chơi tên họ 】: Sở Tích Vũ.
【 người chơi cấp bậc 】: No.4
【 người chơi thuộc tính 】: Giá trị mị lực bùng nổ......
Cậu nhấn vào điểm đỏ, chỉ thấy trong giao diện bỗng nhảy ra một tấm thiệp, chính diện tấm card quay cuồng bay trong không trung, đó là một thẻ đạo cụ, bốn góc trang trí bằng sọc gợn sóng màu lam, lập loè ánh sáng kỳ dị, giống như sắc xanh thẳm của biển cả.
【 thẻ đạo cụ 】: Thẻ ẩn thân
【 cách dùng đạo cụ 】: Sử dụng thẻ có thể ẩn thân ở dưới nước hai giờ.
Ẩn thân dưới nước?
Có lẽ sắp tới cậu không cần dùng đến thẻ đạo cụ này rồi.
Sở Tích Vũ rời khỏi giao diện hệ thống, ngây ngốc nhìn ra mặt biển ngoài cửa sổ.
Một binh lính gõ gõ cửa phòng nghỉ, hắn nhìn quanh một vòng, đặt ánh mắt lên trên người Sở Tích Vũ, "Urian tiên sinh, Baldwin tiên sinh tìm ngài."
"Ừm." Sở Tích Vũ đứng dậy, "Tôi qua đó đây."
——
Sở Tích Vũ ngồi đối diện Baldwin, đôi mắt Baldwin vẩn đục già nua, lại mang theo chút thần sắc ôn hoà hiền từ.
"Urian, chúng ta rất nhanh sẽ tiến vào khu nghiên cứu." Baldwin mở một quyển album dày nặng ra, cười nói: "Trò hẳn là lần đầu tiên tới nơi này đúng chứ?"
"Đúng vậy."
Sở Tích Vũ nhìn ông mở cuốn album kia.
Trong album tràn đầy hình ảnh một số động vật biển hình thù kỳ quái, nhưng mỗi một tấm ảnh chụp đều chỉ thấy thân ảnh mơ hồ, xem bối cảnh, chúng nó tựa hồ đều được quay chụp ở cùng địa điểm.
"Đây đều là động vật biển trong danh sách đăng ký của khu nghiên cứu, mà điều tiếc nuối là vài thập niên này duy độc không tìm được nhân ngư. Hôm nay, chúng ta rốt cuộc mang theo nhân ngư về đến khu nghiên cứu, hoàn thành di nguyện của Ryan tiên sinh."
Baldwin dùng bàn tay vuốt ve ảnh chụp quý như trân bảo, nói, "Thầy chờ giờ khắc này, không biết đợi đã bao lâu......"
"Urian, thời điểm ở đại học chỉ dạy trò, thầy đã rất thích trò."
Sở Tích Vũ lẳng lặng nghe, cậu nghe Baldwin lại nói, "Thầy muốn xin phép khu nghiên cứu để trò gia nhập, tương lai cũng hy vọng trò có thể giống thầy kế thừa kinh nghiệm nghiên cứu của Ryan tiên sinh, kế thừa sự nghiệp nghiên cứu này. Xin hỏi, trò có nguyện ý hay không?"
Baldwin tình ý chân thành, làm Sở Tích Vũ có chút không chống đỡ được.
Tiến vào khu nghiên cứu biển sâu, không thể nghi ngờ là mong ước của vô số nghiên cứu viên cùng nhiếp ảnh gia sinh vật. Ở chỗ này, không chỉ có có thể hưởng thụ quyền lực tối cao, còn có thể có được trang bị tốt nhất, điều kiện tiên tiến nhất để nghiên cứu khoa học.
Phàm là nhân viên từng cắm rễ ở chỗ này nghiên cứu, sau khi ra ngoài đều trở thành nhà sinh vật học nổi tiếng thế giới, danh lợi song thu.
Tuy cậu là học trò của Baldwin, nhưng Baldwin đã từng chỉ dạy hơn trăm học sinh, cậu cũng không phải là người ưu tú nhất, hơn nữa hiện tại cậu cũng chỉ là một nhiếp ảnh gia quay phóng sự sinh vật.
Lời mời của Baldwin, càng có vẻ đột ngột lại không hợp lý.
"Xin lỗi, Baldwin tiên sinh." Sở Tích Vũ châm chước, nói, "Ngài có thể để em suy xét mấy ngày không?"
"Đương nhiên có thể." Baldwin gật đầu, ông khép album lại, ôn thiện nói, "Ta sẽ kiên nhẫn chờ em hồi đáp."
Sở Tích Vũ gật đầu, "Vâng, cảm ơn ngài."
Cậu hồi tưởng lại tối hôm qua, nhân ngư lặng yên không một tiếng động xâm nhập phòng cậu, không kiêng nể gì lại có chút không chịu trói buộc.
Nó làm như thế nào vậy hả?
Sở Tích Vũ nhân cơ hồi nói chuyện, liền thử hỏi, "Tiên sinh, em có chút tò mò, nhân ngư có thể lên bờ sao?"
"Đáp án có lẽ sẽ làm trò chấn động." Baldwin kiên nhẫn cười, ông rất thích trả lời vấn đề của học trò, giảng giải nói: "Có thể. Chúng nó không những có thể lên bờ, hơn nữa có thể mọc ra hai chân."
Sở Tích Vũ ngẩn người, đáy mắt mang theo khiếp sợ.
"Nghe nói qua truyện cổ tích rồi chứ, quỹ đạo sinh hoạt của chúng nó sau khi thành niên càng giống như là truyện cổ tích."
Baldwin thao thao bất tuyệt, nói: "Trong truyền thuyết, nhân ngư vì theo đuổi tình yêu cam nguyện dùng giọng hát đổi lấy hai chân. Mà trong hiện thực, nhân ngư giống đực thành niên cũng sẽ như thế. Nhân ngư vốn là kết tinh của nhân loại cùng cá biển, nếu chúng nó nhất kiến chung tình với nhân loại, như vậy chúng nó sẽ dùng tiếng ca động lòng người đả động phối ngẫu, dùng đuôi cá mỹ lệ hấp dẫn người yêu, sau khi động tình, chúng nó sẽ cam nguyện vì người yêu mọc ra hai chân. Chuyện này nghe thì rất lãng mạn, không phải sao?"
Sở Tích Vũ hồi tưởng biểu hiện của nhân ngư mấy ngày nay đối với cậu, quả thực giống y đúc lời Baldwin.
"Đương nhiên, nhân ngư cũng có một mặt đáng sợ." Baldwin nói, "Chúng nó yêu phải phối ngẫu nhân loại, phần lớn đều sẽ lựa chọn mạnh mẽ chiếm hữu, điều này cùng nghĩa với một loại đánh dấu, vô luận đối phương ở đâu nó đều sẽ thời khắc dây dưa."
Ánh mắt Sở Tích Vũ hơi co lại, hoảng hốt rũ xuống đôi mắt.
Nói cách khác.
Nhân ngư quấn lên cậu rồi.
......
Không đến hai giờ, quân hạm tiến vào phạm vi quản lý của khu nghiên cứu biển sâu.
Quân hạm giống như tàu ngầm chìm vào hải dương, đi đến một toà kiến trúc rất lớn.
Sở Tích Vũ xuyên thấu qua cửa sổ đóng chặt, thấy rõ toàn cảnh khu nghiên cứu.
Đó là một tòa kiến trúc hình trụ rất lớn, phần ngoài dùng nguyên liệu đặc chế kiến tạo lên, bên ngoài là một bức tường thép cao hơn trăm mét, đỉnh chóp chạm rỗng hình lưới tầng tầng bao trùm, vây quanh khu nghiên cứu kín không kẽ hở ở bên trong.
Bị ngăn cách bởi mặt biển.
Sở Tích Vũ chỉ nhìn, cũng đã cảm nhận được loại áp lực phong bế nặng nề.
Bọn họ đi vào bên trong, nhìn thấy nhân viên công tác nơi này đều mặc đồ phòng hộ màu trắng, đeo mặt nạ plastic dày nặng, ngay ngắn trật tự đi lại giữa các phòng nghiên cứu, thần sắc hờ hững bình tĩnh.
Ánh mắt bọn họ, giống như hải vực nơi này, tĩnh mịch đến mức như không hề có hơi người.
Dựa theo quy định, cậu cùng nhóm người sống sót của phân bộ cá mập khổng lồ đều phải đi vào phòng thẩm vấn, bị mười mấy nhân viên nghiên cứu thẩm vấn.
Vấn đề của bọn họ đặc biệt sắc bén cùng cẩn thận, từ khi bắt đầu gặp được nhân ngư cho đến mỗi một quá trình đều tỉ mỉ kỹ càng, cùng với biểu hiện của nhân ngư, bọn họ đều muốn biết.
Sở Tích Vũ ở trong phòng thẩm vấn kín không kẽ hở, cảm thấy có chút áp lực, cậu cũng không đem toàn bộ chi tiết đều một năm một mười nói ra.
Mà là chung chung mơ hồ trả lời đại khái.
Nhóm nhân viên nghiên cứu ước chừng hỏi cậu hơn ba giờ, chờ đến mãi khi không hỏi đến một chút tin tức mới nào, mới miễn cưỡng tạm thời thả Sở Tích Vũ rời đi.
Nghiên cứu viên đều mặc đồ màu trắng, đeo mặt nạ bảo hộ nên không thể thấy rõ bề ngoài, bọc chính mình kín không kẽ hở.
Nhân viên nghiên cứu đi đầu có một chuỗi con số trên quần áo: 01, Sở Tích Vũ cảm thấy kia hẳn là danh hiệu của anh ta.
Nghiên cứu viên 01 thay cậu mở ra thanh chắn trước chỗ ngồi, giống áp tải phạm nhân nâng Sở Tích Vũ dậy, thanh âm vẩn đục lạnh nhạt: "Cảm tạ ngài đã cung cấp tin tức cho cho chúng tôi, hy vọng ngài sau khi trở về sẽ nghỉ ngơi thật tốt, có thể nhớ đến sự tình khác liên quan đến nhân ngư, vào thời gian này ngày mai chúng tôi sẽ lại lần nữa mời ngài tới nơi này."
Ý ngoài lời chính là, bọn họ không muốn kết thúc thẩm vấn nhanh như vậy, mà là muốn ép nước giống nhau, muốn ép mọi thông tin của Sở Tích Vũ về nhân ngư moi ra sạch sẽ.
Sở Tích Vũ gật đầu, dưới sự dẫn dắt của nghiên cứu viên đi tới nơi ở được chuẩn bị sẵn.
Là một gian phòng nhỏ hẹp đóng kín cửa sổ.
Sở Tích Vũ miễn cưỡng còn có thể tiếp thu, cậu chỉ ngóng trông có thể sớm một chút rời khỏi nơi quỷ quái giống như lồng chim này.
......
Ban đêm.
Cậu lấy ra một quyển kinh thư điển tịch ít thấy bên ngoài, đây là quyển sách duy nhất đặt trên kệ sách.
Bìa sách thuần một màu đen, trung ương có khắc một đồ án kỳ dị, dưới đồ án có vài giọt màu đỏ thẫm, như máu tươi đang chảy xuôi.
Cậu mở sách, đọc lên lời mở đầu ——
Mưa to cùng sóng thần là do ác thần nguyền rủa.
Đó là chí cao vô thượng thần phạt.
Chúng ta ca tụng, chúng ta hoan xướng, chúng ta trở thành nô bộc của dục vọng.
......
Ánh mắt cậu run lên, này rõ ràng chính là lời cầu nguyện trong quyển kinh thư tà giáo trước kia cậu từng xem qua.
Cậu cúi đầu nhìn quyển sách này, sau lưng sinh ra mồ hôi lạnh.
Chẳng lẽ, nơi này có người cũng là tín đồ của giáo hội?
Cậu đang thất thần.
Chợt, nghe thấy trong toilet nhỏ hẹp truyền đến tiếng vang kim loại kịch liệt.
Sở Tích Vũ hoàn hồn, cậu ngước mắt nhìn về phía toilet, thanh âm kia nghe như là từ dưới ống dẫn phát ra.
"Két, két, két."
Cậu đứng dậy, cẩn thận đi về hướng toilet.
Dưới ánh sáng u ám, thanh âm kim loại va chạm quỷ dị trước sau vẫn quanh quẩn ở trong phòng.
Sở Tích Vũ ngừng thở.
Cậu chỉ nghe "Rầm" một tiếng lớn, kế tiếp két nước phía dưới bị đâm đến rách nát, mặt lưới nhỏ nơi cống thoát nước bị móng vuốt sắc nhọn xé rách.
Đó là một đôi tay dính đầy máu tươi, huyết nhục mơ hồ, cậu thậm chí có thể nhìn thấy trên tay tràn đầy miệng vết thương thối rữa.
Sở Tích Vũ hoảng sợ, cậu lui ra phía sau một bước, bỗng thấy một gương mặt thối rữa đến mức không thấy rõ ngũ quan chậm rãi lộ ra dưới cống thoát nước.
Thứ kia lộ ra toàn thân, nó mang đầu người, da đầu thối rữa thấy rõ xương sọ, trên đầu còn chút tóc thưa thớt, mà đầu của nó lại được nối liên với thân thể của cá heo biển.
Huyết tinh cùng mùi vị tanh hôi nháy mắt tràn ngập trong không khí.
Nó chống tay lên sàn nhà toilet, bò về phía Sở Tích Vũ, lộ ra khoang miệng không có nha lưỡi, nghẹn ngào nức nở, như thằn lằn bò đến phía cậu, bàn tay toàn thịt náy cùng máu nhầy bắt lấy ống quần Sở Tích Vũ.
Lỗ trống miệng khép mở, thanh âm mơ hồ lại khiếp người, "Hu...... Cứu...... hu cứu cứu chúng...... tôi."
Nó dùng thanh tuyến bén nhọn nghẹn ngào gian nan mà ra một câu, thân hình cùng mặt giống nhau đều đang thối rữa chảy mủ, xung quanh thân thể cá heo có chút miệng vết thương thậm chí còn có ấu trùng tinh mịn đang ngọ nguậy.
Sở Tích Vũ thấy nó không có ý muốn thương tổn mình, cẩn thận hỏi: "Anh nói cái gì?"
Chợt, ngoài cửa phòng truyền đến tiếng đập cửa.
"Urian tiên sinh, ngài gặp được vấn đề gì sao? Chúng ta tựa hồ nghe thấy trong phòng ngài có động tĩnh."
Nghiên cứu viên 01 đập cửa, lạnh lùng nói: "Thỉnh ngài mở cửa, chúng ta cần phải bảo đảm ngài an toàn."
Quái vật nắm chặt ống quần cậu nháy mắt sợ tới mức chạy trốn trở về toilet, vặn vẹo thân hình quỷ dị, dữ tợn liếc nhìn Sở Tích Vũ một cái, liền bò lại miệng cống thoát nước, biến mất.
Sở Tích Vũ kinh hồn chưa định.
Cửa phòng bị nghiên cứu viên 01 phá vỡ từ ngoài, bọn họ đi vào phòng cẩn thận tra tìm một lần, dừng lại trước ống thoát nước rách nát trong toilet.
"Đây là làm sao vậy?"
Thần sắc Sở Tích Vũ bình tĩnh, nói, "Vừa rồi cống thoát nước bị tắc, tôi đang khơi thông."
Nhóm nghiên cứu viên hai mặt nhìn nhau, xác nhận không có dị thường xong, 01 mới nói: "Ngài nghỉ ngơi sớm một chút."
Dứt lời, bọn họ liền rời khỏi phòng.
Sở Tích Vũ có chút chưa phục hồi tinh thần, cậu suy đoán, quái vật đầu người thân heo vừa rồi, có lẽ chính là thành phẩm khu nghiên cứu biển sâu làm thực nghiệm trên cơ thể người!
【 đinh! 】
【 chúc mừng ngài thành công kích hoạt nhiệm vụ chủ tuyến! 】
【 nhiệm vụ chủ tuyến: Vạch trần hành vi phạm tội của khu nghiên cứu biển sâu 】
【 tích phân khen thưởng: 5000】
【 thời hạn nhiệm vụ: Không hạn định 】
【 nhắc nhở: đi đến khu hàng mẫu sinh vật sống có thể tìm kiếm càng nhiều manh mối. 】
Sở Tích Vũ đột nhiên nghĩ tới cái gì, cậu click mở màn hình điều khiển của hệ thống, xem xét thẻ đạo cụ.
Thẻ đạo cụ ẩn thân cậu vừa đạt được có lẽ là hữu dụng.
Bởi vì, hiện tại cậu cần vào sâu bên trong hải vực.
......
Ngay sau đó Sở Tích Vũ tìm ra một bộ đồ lặn mặc vào, hơn nữa mang theo camera không thấm nước. Nếu muốn vạch trần, vậy hẳn là cần có chứng cứ.
Cậu chuẩn bị xong, nhìn tấm thẻ lập loè ánh sáng xanh, ở trong phòng nhấn vào 【 sử dụng 】.
Tiếp sau, thân hình của cậu dần dần được ẩn đi.
Cậu mở cửa phòng, cẩn thận đi theo 01 tiến vào bên trong Thủy Thương.
Bên trong Thủy Thương, nơi này có không ít khoanh chứa nước, kiến trúc cấu thành là dạng xoắn ốc ba tầng, phân biệt đặt rất nhiều mới sinh vật biển vừa phát hiện cùng bắt giữ.
01 mang theo vài tên trợ thủ đi vào một gian Thủy Thương trong đó, mặc sẵn đồ phòng hộ trực tiếp bơi vào bên trong Thủy Thương. Sau khi bọn họ bơi vào nước, đám mãnh thú trong nước cũng không tiến lên công kích bọn họ, mà là tránh đi bọn họ bơi về hướng khác trong hồ nước.
Cậu rốt cuộc biết bọn họ vì cái gì muốn thời khắc mặc đồ phòng hộ.
01 bơi đến đáy Thủy Thương ấn vào một chốt mở bí ẩn màu đỏ.
Chỉ nghe "Rầm" một tiếng, vách đá trong Thủy Thương mở ra một đạo cửa đá, ngoài cửa đá có một tấm lưới sắt dùng để ngăn trở nhóm sinh vật biển.
Sở Tích Vũ hiện tại ẩn thân, cho nên cũng không lo lắng sinh vật trong Thủy Thương sinh vật sẽ công kích cậu.
Gian Thủy Thương này là cái chứa ít sinh vật biển nhất.
Thủy Thương chứa nhân ngư hẳn là bị an trí tại tầng tối cao, cho dù ba tầng Thủy Thương có cửa thông, nhân ngư hẳn là cũng khinh thường với việc bơi xuống tầng Thủy Thương phía dưới.
Cậu mặc màu đen đồ lặn nhảy vào mặt biển, đong đưa chân vịt lặn xuống nước.
Cậu cẩn thận tránh đi nhóm sinh vật biển sâu, ra sức bơi tới vách tường nơi xa, cậu nín thở, lực chú ý đều tập trung lên trên cánh cửa kia.
Trong hồ nước quang ảnh mơ hồ, ngay khi cậu sắp bơi đến vách tường.
Có cái gì đột nhiên cởi ra một bên chân vịt có màng lặn của cậu.
Sở Tích Vũ sửng sốt, nghẹn khí nên miệng mũi chung quanh nháy mắt hiện lên không ít bọt khí.
Cậu kinh hoàng ngoái đầu nhìn lại.
Chỉ thấy trong hồ nước, một bàn tay to đang cầm lấy bàn chân trắng nõn trần trụi, mới lạ vuốt ve mềm nhẹ, xúc cảm trơn trượt.
Sở Tích Vũ cả kinh sửng sốt.
Melos!
Nhân ngư từ từ đong đưa đuôi dài, bơi đến trước mặt Sở Tích Vũ, đôi mắt xanh thẳm mang theo mới lạ cùng hài hước, nhìn quanh Sở Tích Vũ.
Cậu khó có thể tin, đồ lặn của cậu cũng ẩn thân cơ mà, Melos sao có thể thấy được cậu.
Một bên chân vịt rơi xuống đáy nước, không có thứ này, cậu cùng vịt lên cạn không có gì khác nhau hết.
Nhân ngư đặt chân non mềm của Sở Tích Vũ lên bụng dưới cùng đuôi dài, híp mắt, một tay nâng vòng eo Sở Tích Vũ.
Sở Tích Vũ trừng mắt, ở trong hồ nước vùng vẫy: "Ưm, ưm ưm ưm!"
Anh, mau nhặt cái kia về đây nhanh đi.
Trả lại cho tôi!
Kế hoạch của Sở Tích Vũ bị Melos quấy rầy, tiết tấu nín thở cũng bị quấy rầy, hiện tại lập tức tiến vào trạng thái hít thở không thông.
Khoé miệng Melos nhếch lên ý vị thâm trường, nó để sát vào Sở Tích Vũ, một tay khác đỡ gáy cậu, dùng lưỡi dài khai mở cánh môi cậu, cung cấp không khí để Sở Tích Vũ thở.
Lưỡi dài Melos cuốn lên đầu lưỡi cậu, dùng đuôi dài vững vàng quấn lấy cậu, một mặt cung cấp không khí, một mặt cực kỳ sắc tình liếm hôn cậu.
Đầu lưỡi nó ướt át mà lại ấm áp, khoang miệng Sở Tích Vũ tràn đầy hương u thảo nị người.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]