Lúc hai anh em đang ngồi trên sô pha thì Lạc Vu Sơn chỉ hận không được ngồi vào lòng Lạc Xuất Vân. Hắn bị khiển trách vài lần mới xụ mặt không nguyện ý ngồi cạnh anh hai. Còn cứ phải dính lấy nhau cơ, không ôm tay thì cũng phải bá vai bá cổ.
Lạc Xuất Vân khuyên nhủ mấy lần vẫn vô dụng nên thôi không buồn nói nữa. Lạc Vu Sơn cọ cọ tay anh, kể mấy chuyện gần đây ở trường học, nào là kiểm tra được mấy điểm tuyệt đối, nào là chương trình học nâng cao, thêm tiết các thứ. Đang nói giữa chừng thì đột nhiên hắn trở nên nghiêm túc ngồi thẳng dậy nhìn Lạc Xuất Vân nói: “Anh ơi, em từng thấy có một người rất xinh đẹp đi theo anh, người đó là ai vậy ạ?”
Lạc Xuất Vân mơ mơ hồ hồ không load não kịp hỏi lại: “Ai cơ? Lúc nào ấy nhỉ?”
Lạc Vu Sơn không do dự nhắc lại lần nữa: “Chủ Nhật tuần trước ấy, anh đi ra sau quán bar đổ rác, cái người đi sau anh í.”
Lạc Xuất Vân ngẩn ngơ, chợt nhận ra: “Lúc đó mấy giờ rồi? Sao em lại tới đó hả? Nghịch ngợm chưa đủ hay gì?”
Lạc Vu Sơn ngang nhiên nói dối: “Em đang đi chơi cùng bạn học thì tình cờ ngang qua đó, có mấy bạn nữa đi cùng. Nếu anh không tin thì cứ tới lớp em hỏi xem.”
Lạc Xuất Vân ngoác miệng không biết phản bác kiểu gì, Lạc Vu Sơn nhanh nhạy túm lấy cơ hội ngàn vàng hỏi lại: “Anh hai nói đi mà, đó là ai vậy?”
Lạc Xuất Vân trả lời có lệ: “Đó là Nhan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-tua-nhu-tinh-yeu/250532/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.