Triệu Ý vui vẻ, gật nhẹ đầu.
"Nói vậy cũng đúng."
Cậu lắc lư cái đầu trông vẫn khá là đắc ý.
Kỷ Sơn Thanh đưa tay lên đầu cậu rồi vuốt một cái thật nhẹ.
"Ài! Bệnh đâu ra vậy, em đã định nói với anh từ lâu rồi, đừng có đụng cái là sờ đầu em chứ."
Lúc Triệu Ý đập tay anh một cái, Kỷ Sơn Thanh nhanh chóng rụt tay về, thế là cậu đánh bị hụt, trừng mắt nhìn anh.
Kỷ Sơn Thanh không để ý đến cậu, đưa tay lên mũi ngửi thử.
"Em dùng dầu gội gì mà thơm thế."
Triệu Ý: "Mua ở cửa hàng nhỏ ở cái đường lớn trong thôn, một đồng một gói, anh muố không? Chỗ em còn này."
Kỷ Sơn Thanh: "Vậy chúng ta dùng giống nhau rồi, mà, sao anh không có được mùi giống như em nhỉ?"
Triệu Ý nhìn đám tóc mọc không dài hơn được một lóng tay của anh.
"Tóc đó của anh sao mà lưu được hương."
Kỷ Sơn Thanh bị cậu nhìn nên đầu có hơi ngứa, dùng tay khẩy khẩy mái tóc cứng ngắc, rũ mắt xuống nhìn cậu rồi nói một cách rất nghiêm túc: "Đây không phải là chuyện tóc dài hay nhắn, rõ là em thơm hơn anh."
Triệu Ý: "...Anh chỉ muốn nghĩ đến dầu gội đầu của em thôi à."
Kỷ Sơn Thanh đưa ngón tay về phía cậu: "Nhạy cảm."
Triệu Ý: "..."
Kỷ Sơn Thanh: "Em đưa đây cho anh, lát anh mua cho em loại mới."
Mấy dầu gội đầu kia không tốt thật. Người khác gội qua loa thế nào cũng được nhưng tóc Triệu Ý mềm như vậy, dùng loại rẻ tiền kém chất lượng thì Kỷ Sơn Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-tinh-sinh-y-dong/778695/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.