Biên tập: Thư Lạc
Chỉnh sửa: June
"Đầm hoa đào rộng sâu ngàn thước, chỉ ước gì được ngủ với Sơn Thanh..."
♦ Hay giận ♦
Triệu Ý ở lại cái trường học nát này cũng được gần nửa tháng nên Trần Diệu cũng gần như đã hiểu được tính tình người mới đến này. Ngạo mạn ghê gớm, lạnh lùng khiếp người, nói chuyện với ai đó thì còn chả buồn thêm nửa câu, nhưng riêng với anh Sơn lại khác.
Người khác nói chuyện thì cậu ta chẳng thèm liếc nhìn lấy một cái, mà còn với anh Sơn thì cậu ta sẽ dán cả mắt lên người hắn.
Trần Diệu cứ cảm thấy quái quái làm sao, nhưng quái chỗ nào thì không nói rõ được.
Tuy thái độ của Triệu Ý không thay đổi gì nhưng Trần Diệu lại không giận cậu ta được nữa.
Hắn cũng hiểu rằng người này không cố ý chọc giận ai, là do tính cách vốn như vậy mà thôi.
Tính nết lếu láo thiếu đòn lại còn dễ bệnh vặt, được cái ít khi đi chọc người khác, chỉ cần không khịa thẳng trước mặt cậu thì cậu chẳng muốn tốn hơi tốn sức với mình làm gì.
Trong bữa tối, Trần Diệu đã nhìn ra được ngay bầu không khí hơi là lạ.
Những ngày trước dù đầu bữa Triệu Ý vẫn ngồi lặng lẽ trên bàn cơm, nhưng sau sau khi anh Sơn sẽ nói với cậu ta vài lời thì cậu sẽ đáp lại và nói thêm đôi ba câu nữa. Nhưng hôm nay cậu lại không thèm đáp lời anh Sơn, ngồi yên ăn cơm rau dưa giống bọn họ mà cứ như đang thưởng thức món ăn năm sao.
Cậu từ tốn cầm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-tinh-sinh-y-dong/778655/chuong-32.html