Biên tập: Thư Lạc
Chỉnh sửa: June
"Đầm hoa đào rộng sâu ngàn thước, chỉ ước gì được ngủ với Sơn Thanh..."
♦ Tôi sẽ hiểu lầm ♦
Kỷ Sơn Thanh đưa tay sờ túi, lúc ngoài kia vang lên tiếng mở cửa thì hắn bèn đứng dậy, sải bước dài đến cửa, động tác mở ra hơi gấp gáp và mạnh bạo.
Triệu Ý đứng ngay đối diện, người đã bước vào phòng, chỉ chút nữa thôi là cánh cửa ấy sẽ đóng lại.
Nghe được tiếng động phía bên kia, cậu hơi ngạc nhiên nhìn sang phòng đối diện. Cánh tay phải sắp sửa đóng cửa cũng ngừng lại.
Hai cặp mắt trố nhìn nhau.
Kỷ Sơn Thanh ho khan một tiếng, mở lời: "Về rồi à."
Coi coi, xàm xí thôi rồi.
"Ừ." Triệu Ý uể oải đáp: "Có chuyện gì vậy?"
"Cũng không có gì."
"Ờ."
Triệu Ý cười thầm, nếu không có thì anh lén nghe tiếng động của tôi làm cái mọe gì? Cậu không tin lại có thể trùng hợp đến nỗi hai người họ ngẫu nhiên bắt gặp nhau ngay trước cửa. Nhưng mà... hắn nói không có gì thì là không có gì thật hả.
Mắt thấy Triệu Ý chuẩn bị đóng cửa lại, Kỷ Sơn Thanh vội bước tới hai bước, giơ một tay lên chặn cửa.
Triệu Ý: "...?"
Kỷ Sơn Thanh cười, lại còn cười tươi roi rói: "Trò chuyện chút nhé?"
"Anh bảo không có chuyện gì cơ mà?"
"Đúng là thế, nhưng tôi chỉ muốn tán gẫu với cậu đôi câu thôi."
"Tâm sự với tôi ấy hả?" Triệu Ý cười khẽ đầy vẻ mờ ám: "Không sợ tôi lôi anh lên giường để trò chuyện à?"
"Thì cậu cũng phải có bản lĩnh đó đã."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-tinh-sinh-y-dong/778656/chuong-33.html