Biên tập: Thư Lạc
Chỉnh sửa: June
"Đầm hoa đào rộng sâu ngàn thước, chỉ ước gì được ngủ với Sơn Thanh..."
♦ Gọi cậu ấy là thầy Triệu ♦
"Alo, tôi là Triệu Ý đây."
"Ba của con đây." Triệu Tông Hiền hơi ngừng một chút, giọng điệu còn rất dịu dàng: "Con đừng nói chuyện với ba như vậy."
"Ông có việc gì không?" Triệu Ý không muốn phí lời với ông ta, tình cha con cái gì, hai người họ không diễn được đâu. Vẫn giương cung bạt kiếm thì tốt hơn.
Triệu Tông Hiền là kẻ không có việc gì thì sẽ không tới gõ cửa.
"Chuyện của Trần Ngộ ba sẽ xử lý."
"Ồ." Triệu Ý cũng không vui vẻ gì cho cam, cậu kéo cả Triệu Tinh Vân xuống nước thế nên Triệu Tông Hiền mới đứng ra, bây giờ Triệu Tông Hiền nói chuyện với cậu như vậy cũng không có gì lạ.
Nhưng mà vẫn cảm thấy không hay ho gì.
Người như Triệu Tông Hiền, cậu xảy ra chuyện ông ta cũng mặc kệ, Triệu Tinh Vân vừa xảy ra chuyện thì đã lập tức để ra đứng ra.
"Chờ chuyện lắng xuống con cứ về đi. Chị con đã nhận công ty rồi, đến khi con về thì mọi thứ cũng dần về quỹ đạo, con cứ chuẩn bị sẵn."
"Triệu Tông Hiền, ông thấy loại rác rưởi như tôi thì kế thừa sản nghiệp của ông được sao?"
"Triệu Ý!" Giọng nói nặng nề của Triệu Tông Hiền đã dấy lên một chút tức giận, giọng ông không cao nhưng đã rất nặng, xem ra là do bị chọc bởi câu này.
Triệu Tông Hiền thở ra một hoi, lúc lên tiếng lại mang theo giọng ra lệnh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-tinh-sinh-y-dong/778654/chuong-31.html