Trước kia Triệu Ý cứ quấn lấy Kỷ Sơn Thanh đòi đánh nhau nhưng xưa nay anh chưa từng thực sự xuống tay với cậu. Tựa như anh đã nói, một quyền của anh cũng có thể đánh bay mười Triệu Ý.
Hôm nay Triệu Ý đã được nếm trải đến cùng một đấm của Kỷ Sơn Thanh có thể đau đến mức nào.
Ruột cũng sắp nát rồi!
Triệu Ý mím chặt môi, trán rịn mồ hôi, lưng cong như con tôm, chậm rãi ngồi xuống cho đỡ đau.
Đau quá!
Nhưng Kỷ Sơn Thanh đánh xong còn không để yên, một tay xách cánh tay cậu, nhấc người lên xô vào cửa.
Lưng triệu Ý va chạm cùng cánh cửa cứng rắn phát ra tiếng vang, cột sống cảm giác như gãy luôn rồi.
Kỷ Sơn Thanh tiến lên, một tay ấn vai cậu lên cửa, một tay nắm cằm nâng mặt cậu lên.
Triệu Ý thấy trong ánh mắt của anh.
Phong mang tất lộ*.
*锋芒毕露 Phong mang tất lộ: bộc lộ tài năng, tài năng lộ rõ.
Khi lưỡi kiếm được lấy ra khỏi vỏ khiến người ta không nhịn được mà run rẩy.
Không nhịn được... mà sợ hãi.
Kỷ Sơn Thanh trào phúng nhếch môi, trong mắt không hề có ý cười.
"Luật chơi? Không ai dám xét tội em? Triệu Ý, em đã từng giết người sao?"
Anh khàn giọng, âm điệu trầm thấp, nhả ra từng từ, từng chữ.
Anh nhìn gương mặt tái nhợt ướt mồ hôi lạnh của Triệu Ý, bàn tay nắm cằm cậu dùng sức hơn. Triệu Ý bị ép buộc ngẩng mặt lên, cần cổ lộ ra đường cong hoàn mỹ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-tinh-sinh-y-dong/3536960/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.