Sau khi Cố Khê Hàn rời khỏi phòng Lý Thích Xuân thì dặn đệ tử Khổng Phục Hành đi sắp xếp, cơm tối dùng ở phòng Lý Thích Xuân, dặn phòng bếp làm vài món Lý Thích Xuân thích. Khổng Phục Hành lĩnh mệnh đi, Cố Khê Hàn vốn định đến đại điện xem công văn, cuối cùng bước chân lại đi vào Luyện Các Tinh. 
Cố Khê Hàn và Lý Thích Xuân không dùng bữa cùng những người trong Kiếm Tông, nên phòng bếp chuẩn bị đồ ăn riêng cho bọn họ. Khổng Phục Hành nghe theo lời của Cố Khê Hàn và đứng ở ngoài phòng bếp, đầu bếp và phụ bếp nữ toàn là người thường, không có nhĩ lực hơn người như tu sĩ, nên không thể thông qua cảm giác phát hiện người khác ở gần, có lẽ bọn họ cho rằng Khổng Phục Hành đã rời đi, vài người ở cửa phòng bếp nhặt rau nhỏ giọng nói thầm. 
“Cũng rất lâu rồi Tông chủ không dùng cơm cùng công tử, cũng tầm ba tháng đúng không?” 
“Không phải sao, từ khi Quan Ẩn tiên sinh tới, công tử chỉ dùng cơm một mình.” 
“Tông chủ của chúng ta này —— aizzzzz, chuyện này sao có thể như vậy!” 
“Được rồi được rồi, đừng nói nữa, việc của tông chủ không phải chúng ta muốn là có thể xen vào.” 
Nếu là ngày thường nghe được những người đó khua môi múa mép như thế, Khổng Phục Hành nhất định sẽ ra mặt ngăn cản, thậm chí trừng phạt họ. Nhưng lần này hắn mới vừa cất chân lên thì dừng lại, lui về phía vách tường, thở nhẹ một hơi. 
Bọn họ nói không sai, sau khi gặp Quan Ẩn tiên sinh, đừng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-thuoc-truong-sinh/778804/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.