🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trời cuối mùa thu se lạnh, cuốn những chiếc lá rơi rụng xuống trên mặt hồ tạo thành những gợn sóng lăn tăn. Một con cá chép đỏ dường như bị chiếc lá rụng làm cho sợ hãi, nó quẫy đuôi bơi ra xa, rồi lại quay trở lại, đảo quanh chiếc lá, nó dùng sống lưng đẩy lá đi xa vài thước. Một bàn tay thon gầy nhặt những chiếc lá rơi đó lên, ống tay áo chưa được kéo đã buông xuống, thấm đẫm cái se lạnh của nước hồ mùa thu.

Chủ nhân của bàn tay kia đang ngồi dựa ở trụ đình sát mặt đất, làm mọi người lo lắng chỉ cần y không cẩn thận sẽ rơi xuống hồ. Y ngồi vững, xoay chiếc lá cây giơ lên trước mặt, cẩn thận xem xét từng hướng đi của gân lá.

Có người từ xa đi tới, bên hông đeo chuông bạc phát ra âm thanh giòn giã, tiếp theo đó là giọng nói tựa tiếng chuông: “Công tử, gió nổi lên rồi, chúng ta trở về đi.”

Tân Đào đem chiếc áo choàng tay khoác lên trên lưng người đang ngồi dưới đất, đỡ y đứng lên: “Gió nổi lên rồi không có tốt đâu, sao lại ngồi dưới đất?”

Người bị gọi là công tử đáp: “Chỉ còn ho chút thôi.”

Giọng y nhẹ nhàng đến mức gần như không thể nghe thấy, rất mau bị thổi vào trong gió thu, không sót lại một chút dấu vết.

“Còn nữa nha, Trương Bá Riêng dặn dò không được để công tử bị cảm lạnh, em vừa đi thì công tử đã ngồi xuống mặt đất. Uống thuốc rất khó chịu, sao công tử lại tự làm khó mình?”

Lý Thích Xuân cười cười: “Chẳng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-thuoc-truong-sinh/778803/chuong-1.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.