Hai người họ khi làm thường đau, khi dưới thân Cố Khê Hàn rục rịch, Lý Thích Xuân hoảng hốt nhớ tới ngày bọn họ kết làm đạo lữ.
Cố Khê Hàn vốn không thích y, hôm ấy tế trời đất trên đỉnh Vân Sơn hắn bạnh mặt ra nâng Ngọc Điệp, Lý Thích Xuân còn sợ Cố Khê Hàn sẽ đem Ngọc Điệp đập nát, rồi đẩy y từ đỉnh núi xuống.
Trong bữa tiệc tân hôn đêm đó, Lý Thích Xuân nhìn Cố Khê Hàn bị chuốc rượu hết ly này đến ly khác, muốn ngăn nhưng lại không dám. Tuy tửu lượng của Cố Khê Hàn rất tốt, uống nhiều như vậy cũng không say, nhưng không phải sẽ không ảnh hưởng. Lý Thích Xuân bị hắn lăn lộ ở trên giường thật sự thảm, trên người đầy dấu cắn trải dài, dưới thân có vẻ như nứt ra một chút rồi, đau đến mức khiến y nín thở, nước mắt không tự giác mà chảy đầy mặt.
Đầu óc y mơ màng, vươn tay ôm lấy cổ Cố Khê Hàn hôn lên, thì bị Cố Khê Hàn ấn trở về, cúi đầu nhìn y bằng ánh mắt lạnh lùng, hoàn toàn không giống động tác kịch liệt dưới thân.
Lý Thích Xuân bị ánh mắt kia làm cho tỉnh táo lại, nâng lên cánh tay che đôi mắt, nghiêng mặt đi.
Không biết khi nào việc làm tình giống như bị tra tấn này kết thúc, Cố Khê Hàn chưa từng nói chuyện vậy mà bây giờ lại cười nhạo một tiếng, kéo tay Lý Thích Xuân sờ xuống tấm trải giường dưới người y: “Ta chỉ biết nữ nhân sẽ chảy máu, tại sao em cũng có?”
Cố Khê Hàn cắn nhẹ vào môi Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-thuoc-truong-sinh/778805/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.