🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đến khi ba người Tam Tử Nhân hoàn toàn biến mất, đám đông xung quanh mới dám thở ra một hơi. Bọn họ thật không ngờ, chỉ là một đại hội bình thường, vốn dĩ kết quả nội bộ đã ngầm hiểu, thế mà lại xuất hiện bao nhiêu là yếu tố bất ngờ vậy.

Nghĩ đến một “bất ngờ” cũng to bự không kém vẫn còn ở, đám đông chuyển ánh mắt tò mò sang Trần Thanh.

Thực tế thì so với thái độ sợ sệt với Tam Tử Nhân, cảm xúc của mọi người với Trần Thanh phần lớn là tò mò.

Người này trước đây được biết là tình nhân của Phương Bảo Địa, dạo trước lại nghe đồn là đã “hương tiêu ngọc vẫn”, vậy mà bây giờ lại tung tăng nhảy nhót chỗ này.

Nhưng ai có thể nói cho bọn họ biết, cái kẻ nghe đồn là “yếu ớt”, “trói gà không chặt” này sao lại lắc mình trở thành võ lâm cao thủ như vậy. Là bọn họ đánh giá nhầm cái sự “yếu ớt” của cậu, hay người này trước đây vốn dĩ là “giả heo ăn lão hổ”.

“Khụ”

Tiếng ho nặng nhọc của A Minh phá vỡ không khí căng thẳng đến nghẹt thở. Nhờ sự giúp đỡ của A Kiên, hắn mừng rỡ đến trước mặt Trần Thanh. Vừa thở vừa cười nói.

-Trần công tử!

Phương Bảo Địa liếc bọn họ một cái, hai người hiểu ý mà im lặng tránh qua một bên. Từ nãy đến giờ, hắn vẫn nắm chặt tay cậu không rời.

Thấy Trần Thanh chuyển ánh mắt sang nhìn mình, Phương Bảo Địa vội nói.

-Chúng ta về nhà thôi.

Trần Thanh cắn răng, không biết phải trả lời ra sao. Thái độ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-mang-khong-gian-di-lam-nong/547289/chuong-162.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện [Đam Mỹ] Mang Không Gian Đi Làm Nông
Chương 162: Ta muốn Phương Bảo Địa làm Minh Chủ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.