Mặc kệ cái tên đang đứng bên ngoài khó chịu như thế, bên trong phòng, Trần Thanh vô tư cởi áo rồi bước vào trong thùng tắm. Lặng lẽ thả vào trong nước tắm linh tuyền, cậu thở dài thoải mái.
Ai nói Trần Thanh không có áp lực, cậu đây cũng là áp lực tràn trề, mức độ tuyệt đối không thua bất kì người nào trong bang phái này đấy.
Nhìn bọn người kia đi, bọn họ thấy kẻ địch còn có quyền lợi mà ra tay, dù thể lực có tổn thương, nhưng ít nhất thì dù sao tâm lý cũng được cân bằng. Thậm chí đôi khi Trần Thanh nghĩ, mình đang cáu, có kẻ chường mặt ra cho mình đánh cũng là một cách xả “stress” đấy chứ. Theo Trần Thanh, bọn người kia áp lực tâm lí sao bằng cậu đây: kẻ địch bu quanh mình, mà không dám làm gì người ta cả, đã vậy còn phải cười hỏi giao du nữa chứ.
Trần Thanh tin rằng, bất kỳ ai, dù là nam nhân hay nữ nhân cũng tuyệt đối không thích suốt ngày bị dòm ngó. Nhưng tại Nam Hồng Sơn này, cậu được trãi nghiệm cái cảm giác “làm siêu sao”. Mọi lúc mọi nơi, luôn có những ánh mắt si mê dõi theo từng cử động của cậu. Cậu nháy mắt một cái, cậu mím môi một lần cũng khiến bọn họ mê mẩn, quả thật cứ như bị bệnh vậy, đây không lẽ chính là “fan cuồng” trong truyền thuyết.
Hai người duy nhất không lộ vẻ khác thường với cậu, một là chưởng môn Vân Tiêu bận rộn chính sự, là thần long thấy đầu không thấy đuôi, chỉ có những dịp quan trọng mới gặp được. Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-mang-khong-gian-di-lam-nong/547247/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.