-Không được!
Trần Thanh kiên quyết giữ chặt cửa, không cho Phương Bảo Địa vào. Đùa gì vậy, cậu cũng không phải là con nít mà đến tắm rửa cũng cần người canh giữ, cha mẹ dưới suối vàng mà biết, chắc cười cậu thúi mũi luôn.
Số là, từ dạo cậu bị lộ mặt thật trong trận tỷ thí, tên này cứ như thể bị lên “cơn”, suốt ngày đeo theo cậu, đuổi cũng không đuổi được.
Nếu đã vậy thì cậu cũng có thể nhịn được đi, dù sao thì cậu với hắn “dính” nhau cũng đã nhiều ngày, lâu dần cũng sinh ra miễn dịch rồi. Nhưng tên này càng ngày càng quá đáng, ngay cả lúc cậu tắm rửa hay là “làm chuyện lớn đời người, giải tỏa bầu tâm sự” cũng nhất định theo sau. Đây chắc là đang ép cậu dùng bạo lực với hắn ta mà.
Như bây giờ, dù trước đây đã từ chối đi từ chối lại, tên này tới giờ cậu tắm rửa cũng đòi vào, dẫu hắn nói cái gì mà “chỉ đứng canh ngoài bình phong” nhưng cậu cũng không thể chấp nhận. Ai lại trông cho nam nhân khác tắm rửa, đây rõ là xem cậu như nữ nhân, là khiêu khích cậu trắng trợn mà.
Nếu không phải sợ chỗ này cao thủ như mây dễ lộ bí mật, thì cậu đã vào trong không gian luôn rồi, cần gì phải tranh cãi với hắn ta chứ.
Thấy Trần Thanh kiên quyết từ chối, Phương Bảo Địa buồn bã buông tay, để cậu đóng cửa lại. Nhưng hắn vẫn đứng sát bên ngoài cửa, chỉ cần có điều gì không đúng sẽ xông vào liền.
…
Tâm trạng những ngày gần đây của Phương Bảo Địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-mang-khong-gian-di-lam-nong/547246/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.