Lời nói của Phương Bảo Địa thức tỉnh Trần Thanh. Vốn kế hoạch ban đầu của cậu là sau khi kiếm được kha khá tiền, sẽ đi du lịch thời đại này một thời gian, để xem có khác biệt gì với nơi cậu đang sống không. Chỉ là sau đó nhiều chuyện dồn dập, khiến cậu quên mất ý định ban đầu. Bây giờ mọi thứ đã ổn. Đào Viên Cư có Phạm Hưng chăm lo, năng lực của ông ấy không cần phải nói. Còn Mỹ Thực Lâu và Thanh Thảo Lâu cũng đã có Đại Ngưu, khả năng của Đại Ngưu càng đáng tin hơn nữa. Bên người cậu còn có một bảo tiêu miễn phí, võ công cao cường, từng giúp cậu chặn đứng vài đợt ám sát khác, không phải là thiên thời địa lợi nhân hòa sao. Tuyệt đối thích hợp làm một chuyến du xuân.
Nghĩ đến đây, Trần Thanh vui vẻ gật đầu.
-Được, vậy đợi Mỹ Thực Lâu đóng cửa sẽ đi.
Phương Bảo Địa dỗ tiếp.
-Cái này ta đã muốn nói với đệ từ lâu. Mỹ Thực Lâu bây giờ danh tiếng cũng khác xưa, không cần đệ làm cái gì mà mười món chiêu bài để thu hút khách nhân nữa. Mỗi ngày phải vất vả như vậy đệ không mệt sao. Đệ cứ cho Mỹ Thực Lâu hoạt động bình thường, thỉnh thoảng nếu có dịp thì ghé lại đây làm vài món không phải được rồi sao.
Nếu để Đại Ngưu nghe được lời Phương Bảo Địa nói, hẳn ông ta sẽ giận đến mức giơ cả hai giò lên không. Cái gì mà cắt đứt mười món chiêu bài hằng ngày, vị đại thiếu gia này có biết ý kiến của hắn ta sẽ gây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-mang-khong-gian-di-lam-nong/547222/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.