-Thiếu gia! Đại thiếu gia!
Đại Ngưu cung kính chào Trần Thanh cùng người sau lưng cậu. Sau đó khép nép đứng hầu bên cạnh chủ nhân của mình. Hôm nay là ngày đầu tháng, Trần Thanh đến tửu lâu kiểm tra sổ sách, Phương Bảo Địa hiển nhiên cũng đi theo. Lí do là để bảo vệ cậu, bên cạnh đó không thiếu việc cố chưng mặt mình ra, để thiên hạ biết rằng Trần Thanh là hoa đã có chủ, hơn nữa chủ của đóa hoa này là một kẻ tài sắc vẹn toàn như hắn, tránh ong bướm bu vào.
Chuyện kể gần một tháng trước, có một bà mối nức tiếng trong trấn đến gõ của Đào Viên Cư. Sau một lúc lâu nói chuyện, lão bà này nói rõ ý định đến đây của mình. Hóa ra là nhắm vào Thanh Thanh của hắn. Chưa để Phương Bảo Địa kịp tức giận, một đám bà mối tiếp theo nối đuôi đến, mục đích cũng muốn “đào góc tường” nhà hắn, chuyện này mà nhịn được, còn chuyện gì hắn không thể nhịn.
Lí do cho tất cả uất ức của Phương Bảo Địa chỉ có thể gói gọn trong một từ: “bạc”.
Ban đầu khi Trần Thanh công bố mình đoạn tụ, tất nhiên nỗi lòng của biết bao thiếu nữ sẽ tan nát. Nhưng sau một thời gian phục hồi, bọn họ chợt nhận ra là mình vẫn còn có cơ hội. Trần công tử sở dĩ đoạn tụ chẳng qua là chưa từng tiếp xúc với nữ nhân. Nghe đồn song thân công tử mất khi ngài ấy còn nhỏ, từ trước đến giờ chưa từng có tiếp xúc thân mật với nữ nhân nào. Ngay cả một nha đầu thông phòng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-mang-khong-gian-di-lam-nong/547220/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.