Anh đào vừa lên kệ, đã được đông đảo khách nhân giành giật mà mua, bọn họ chờ loại trái cây này lâu lắm rồi. Cuối cùng cũng có thể thỏa mãn.
Mỗi khách nhân của Thanh Thảo Lâu khi vào mua hàng sẽ được nhận một chiếc rổ tre, dùng để đựng hàng hóa. Sau khi mua xong cũng được tặng chiếc rổ tre này đựng hàng về. Trần Thanh cũng không sợ có người tham lợi nhất thời mà đến lấy mấy cái rổ này của cậu, mặc dù kiểu cách chúng rất đặc sắc, nhưng dù sao giá tiền làm ra rất rẻ, cậu chỉ tốn vài hào để thôn dân Hồ gia làm, giá hàng trong Thanh Thảo Lâu lại cao, khách hàng chỉ cần mua sản phẩm của cậu, là cậu đã lời một khoản rồi.
Quả thật Trần Thanh không phải lo, khách hàng của cậu toàn kẻ có tiền, chẳng ai lại tham chút lợi này của cậu. Nhưng dù vậy, bọn họ cũng khá thích mấy cái rổ tre được chế tác tỉ mỉ, đẹp mắt này. Sau khi mua hàng, cầm theo chiếc rổ tre như thế về nhà cũng khá đẹp mắt. Đặc biệt là mấy cô mấy dì trong trấn, rất ưu ái với tiệm của cậu.
Trương Tam là một trong những khách hàng trung thành của Trần Thanh. Từ Mỹ Thực Lâu đến Thanh Thảo Lâu, chưa bao giờ hắn vắng mặt ở hai địa điểm này ngày nào. Lịch trình hằng ngày của Trương Tam là đến Mỹ Thực Lâu dùng bữa sáng, nếu may mắn rút trúng thẻ bài gọi món của Trần lão bản sẽ hí hửng qua Thanh Thảo Lâu mua một giỏ lớn trái cây thưởng cho mình. Nếu không rút trúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-mang-khong-gian-di-lam-nong/547219/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.