Hai người Trần Dũng nhìn không gian rộng rãi bên trong. Ở giữa nhà là một bộ bàn ghế bằng gỗ lim, được điêu khắc tỉ nhị. Trần Thanh đang ngồi ở ghế lớn đối diện cửa ra vào, mặt nạn đã che mất nửa trên mặt nên không nhìn rõ biển hiện của cậu, chỉ thấy khóe miệng cậu đang nhếch lên thích thú.
Đứng hai bên cậu là bốn gã sai vặt, bốn người đang trừng mắt nhìn vợ chồng Bùi thị như thể chỉ cần họ làm gì không hợp sẽ xông vào ngay.
Mười chiếc ghế nhỏ cho khách được xếp thành hai hàng song song cạnh Trần Thanh, tạo một khoảng trống lớn trước mặt cậu. Bây giờ vợ chồng Trần Dũng đang đứng tại chỗ trống này.
Phía sau lưng cậu, một kệ trưng bày bằng gỗ lim cao lớn, trên đó để mấy món đồ bằng ngọc quý giá. Chỉ một món trên đó thôi cũng đủ cho hai người ăn cả đời, Bùi thị nhìn mấy món này, nắm chặt tay, chỉ sợ bản thân không kìm được mà lao vào ôm lấy chúng. Sớm thôi, tất cả sẽ là của bà, Bùi thị ráng dặn lòng.
Bùi thị năng giỏ tre trên tay, cười nói với Trần Thanh.
-Thằng ba Thanh, mẹ mang cho con ít thịt và rau quả trong vườn nhà này. Xem con xanh xao chưa vậy, để lát nữa mẹ xuống nấu vài món ngon cho con.
Trần Dũng cũng cười.
-Để lát nữa cha mẹ với hai em dọn đồ qua ở chung con, ở đây rộng vậy, cô đơn sao chịu nổi.
Nói rồi hai người tiến tới, định nắm tay Trần Thanh. Trần Thanh giơ tay lên, bốn hạ nhân bên cạnh đã tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-mang-khong-gian-di-lam-nong/547177/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.