Mở cổng ra, Phạm Hưng cùng người làm dắt hai người này đã bị bịt kín miệng ra, nói với đám người từ nãy giờ vẫn chưa chịu đi, đang hóng chuyện bên ngoài.
Mấy người thấy Phạm Hưng, cùng hai người bị trói thì nhao nhao tò mò.
-Phạm quản gia, đây là sao vậy?
-Phạm quản gia, hai người này làm gì mà Đào Viên Cư bắt họ vậy?
-Quản gia, ông định đưa họ đi đâu thế?
Phạm Hưng cúi chào đám người một cái.
-Các vị, thật ngại quá, ta cần đưa gấp hai người này lên quan nên không thể trò chuyện cùng mọi người được.
Một người nhanh nhảu hỏi.
-Sao lại dắt họ lên quan vậy?
Quản gia cười.
-Hai người này mưu đồ lừa đảo tiền của thiếu gia ta, một hai nói thiếu gia ta là con của họ, còn nói không cho thiếu gia ở đây mà phải qua Trần gia thôn sinh sống. Phụ mẫu thiếu gia đã sớm mất, ngài ấy tuyệt đối không cho phép kẻ khác sỉ nhục cha mẹ mình, nên kiện hai người này lên quan. Bây giờ Phạm mỗ sẽ đi, xin phép mọi người.
Phạm Hưng nói hết ý cần nói liền kéo vợ chồng Bùi thị lên xe ngựa đang đổ cạnh bên, đây là chiếc xe ngựa Trần Thanh mua riêng cho hạ nhân dùng khi có việc, ngoại hình hay chất liệu cũng như những loại khác.
Mấy người Hồ gia thôn cũng vội chào lại ông, sau đó nhìn theo chiếc xe ngựa dần đi xa, đợi Đào Viên Cư đã đóng cửa, họ liền trở về xóm mình, nhiều chuyện.
-Mấy người thấy không, tôi đã nói mà, hai người đó chắc hẳn là mang ý xấu…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-mang-khong-gian-di-lam-nong/547178/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.