Ngày hôm nay Hồ gia thôn có chuyện lạ. Từ sáng, một chiếc xe ngựa sang trọng chạy vào trong thôn họ, dừng ngay trước cửa nhà trưởng thôn. Từ trên xe bước xuống một vị công tử quần áo quý giá, sau khi chào hỏi trưởng thôn xong thì cùng ông bước vào nhà trong. Thôn nhân nhiều chuyện chỉ biết đứng ngóng bên ngoài cổng, chốc lại nhìn vào trong, chốc lại dòm dòm xe ngựa, dẫu rất muốn đến sờ thử nhưng lại e ngại lỡ đụng trúng làm hư vật gì, nên thôi.
Được một lát, từ trong nhà trưởng thôn vang lên tiếng cười lớn, rồi hai bóng người từ trong nhà bước ra. Nhìn thấy thân ảnh bên người trưởng thôn, mọi người đồng loạt hít khí.
Đó là một thiếu niên chừng mười bốn, mười lăm tuổi, thân hình săn chắc. Cậu đang mặc một bộ bạch y đắc tiền, chất vải so với bất kỳ loại vải nào mà họ từng thấy cũng quý giá hơn. Bộ y phục cắt may tinh tế, xem chừng là của thợ lành nghề làm, ôm sát dáng người.
Mái tóc dài đen mượt, được cột nhẹ phía sau đầu bằng một dải lụa cùng màu, không hề tạo cảm giác tùy ý, ngược lại thêm mấy phần tiêu sái.
Trên mặt cậu là một chiếc mặt nạ bằng bạc, che mất nửa trên khuôn mặt, chỉ để lộ chiếc cằm tinh tế và đôi môi đỏ mọng. Người thời này thường dùng mặt nạ để che khuyết điểm, đoán rằng gương mặt thiếu niên có lẽ bị tổn thương nên cần che chắn ánh nhìn của kẻ khác. Một chàng trai hoàn mỹ như thế, không ngờ phải chịu tổn thương như vậy, mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-mang-khong-gian-di-lam-nong/547155/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.