-Thiếu gia.
Thấy xe ngựa của Trần Thanh dừng lại ngoài cổng, Đại Ngưu vội ra đón. Cung kính chờ cậu bước xuống xe ngựa xong, ông liền cùng Trần Thanh đợi Ngô viên ngoại. Một đám người thong thả vào trong.
-Hóa ra Trần công tử đây mở tửu lâu à? Lúc nào khai trương nhất định lão phu sẽ đến ủng hộ.
Nhìn khung cảnh đang sửa sang bên trong tiệm, Ngô viên ngoại bèn mở lời cùng Trần Thanh.
-Vậy ta trước hết cảm ơn sự ủng hộ của Ngô viên ngoại, khi nào khai trương nhất định gửi thiệp mời.
-Hân hạnh, hân hạnh. – Ngô viên ngoại gật đầu rồi nhìn chằm chằm vào cậu.
Biết ông nôn nóng, Trần Thanh cũng không nói nhiều mà đi thẳng về phía phòng mình. Vừa ra sau hậu viện, cách phòng cậu một khoảng xa đã ngửi được hương hoa nồng nàn, bước chân của Ngô viên ngoại càng hối hả, chỉ hận không thể bay thẳng đến bên chậu hoa yêu quý ngay.
Đến trước cửa phòng, Trần Thanh dặn Đại Ngưu cùng đám hạ nhân của Ngô viên ngoại bên ngoài. Chỉ để mình Ngô viên ngoại theo cậu vào trong.
Vừa nhìn thấy khung cảnh bên trong phòng, Ngô viên ngoại đã sững người, mắt không chớp dù một cái.
-Viên ngoại? – Trần Thanh bèn lên tiếng nhắc nhở ông.
Nghe tiếng Trần Thanh, ông như sực tỉnh, run rẩy đi về phía bốn chậu hoa trong góc phòng.
Ban đầu theo lời Trần Thanh, ông cứ nghĩ chỉ có một chậu hoa thôi, nhưng không thể ngờ cậu giữ tận bốn chậu hoa. Trắng, đỏ, hồng, vàng. Mỗi sắc mỗi vị, mỗi hoa đều có cái tình riêng.
“Bách nhụy mẫu thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-mang-khong-gian-di-lam-nong/547153/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.