Trưởng thôn bất ngờ vì ông nghĩ rằng Trần Thanh sẽ đói khổ khi rời đi cái nhà này. Còn Trần Thanh quyết tâm vì cậu biết rằng cuộc sống về sau của cậu sẽ tốt, rất tốt. Dẫu cậu không biết sẽ tốt như thế nào, nhưng cậu tin rằng nó sẽ tốt hơn những người trong thôn này rất nhiều. Cậu có tri thức của thời đại mới, cậu có không gian kỳ diệu, nên cậu hoàn toàn có điều kiện mà tự tin.
Nếu ngày hôm nay, chỉ cần một người trong thôn này lên tiếng bênh vực cậu. Cậu sẵn sàng vì “Trần Thanh”, vì đây là nơi sinh ra “cậu” mà ghi nhớ. Tương lai nếu có gì tốt, sẽ không quên hỗ trợ bọn họ. Nhưng tộc nhân của thôn này ích kỷ, xấu xa, chỉ biết ức hiếp kẻ yếu. Lúc bị xâm phạm lợi ích mới chịu mở lời kháng cự. Trưởng thôn lại bao che kẻ xấu, vì mặt mũi bên ngoài mà không phân phải trái. Một cái thôn như vậy cậu cần gì lưu luyến. Cắt đứt tên mình trong gia phả, để phòng về sao cậu có chỗ nào tốt. Họ lại lấy danh là họ hàng để mà đến ghê tởm cậu. Dẫu chuyện họ chiếm tiện nghi cậu là không thể xảy ra, nhưng cứ có một đống ct cứ chạy đến trước mặt mà bốc mùi, dù ai cũng khó mà chịu nỗi.
Thế là giấy đoạn tuyệt quan hệ được lập ra. Lí do là do cả hai bên hết duyên phụ tử, quyết định đoạn tuyệt quan hệ từ đây. Sau này sống chết, giàu nghèo đều không liên hệ với nhau.
Trưởng thôn cũng ra mặt mở nhà thờ tổ. Chính thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-mang-khong-gian-di-lam-nong/547138/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.