Từ sau hôm bị từ chối, Lý Thạc Mẫn có một khoảng thời gian sống như cái xác không hồn, mỗi ngày ủ rũ cúi găm mặt, ngay cả Từ Minh Hạo rủ ra ngoài chơi game cũng không làm cậu hào hứng nổi. Ngày ngày phải nhìn ánh mắt đờ đẫn của bạn nhỏ này, Từ Minh Hạo chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nhưng rồi lại luống cuống không biết phải làm sao. Mấy ngày nay con người luôn ồn ào đột nhiên trở nên trầm tĩnh như nước đọng khiến Từ Minh Hạo rất rất không quen, chỉ là muốn làm gì đó rồi lại không biết phải bắt đầu từ đâu, vì vậy ánh mắt Từ Minh Hạo nhìn Phác Liên bất chợt có thêm vài phần địch ý.
Cũng may chưa đầy mấy hôm Từ Minh Hạo bỗng nghênh đón một cơ hội mà cậu tự cho là rất tuyệt vời.
"Thạc Mẫn à!" Vừa vào giờ nghỉ, Từ Minh Hạo vội vàng chạy tới trưng ra bản mặt hưng phấn lại gần Lý Thạc Mẫn, "Tao nói mày nghe cái này
nè.
Lý Thạc Mẫn miễn cưỡng ngước mắt lên, "Gì?"
"Cuối tuần này là sinh nhật Huy Huy á, để tao dẫn mày đi cùng, đến chơi cho vui!"
Lý Thạc Mẫn rũ mắt cúi đầu, dứt khoát nói: "Không đi."
Từ Minh Hạo vội vàng kéo một cái ghế của bàn trên lại gần, xoay người ngồi xuống đối diện Lý Thạc Mẫn, hai tay đưa ra nâng mặt thăng bạn lên nhéo nhéo.
"Nè nè nè, mày đi đi mà, mày không đi thì anh mày khó xử lắm á, nhỡ Huy Huy không kiềm chế được mà làm gì đó thì ai tới giải cứu tao đây?"
Nghe Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-doc-chiem/250613/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.